Nhân dịp 30-4: Điểm lại cuộc sống của Người Việt Nam trong giai đoạn 1975-2023 – Đại Dương
Đại-Dương
Chiến tranh Quốc-Cộng kết thúc đột ngột khiến đa số dân Việt trên mảnh đất hình chữ S không kịp bàng hoàn nên người người vắt chân lên cổ để chạy, kẻ lóng lóng, phân vân. Chỉ có thể tạm kết luận, hồn ai nấy giữ và giao số phận cho Trời, Phật, Chúa định đoạt. Khi bừng tỉnh thì ván đã đóng thuyền. Mọi đường sá, ngõ ngách đã bị khoá ngoại trừ những người nhanh chân và may mắn được di tản bằng đường hàng không và hàng hải. Ai chậm chân thì bị ngón đòn thù thiên hình, vạn trạng chỉ xảy ra nơi nào do Đảng Cộng sản thống trị.
Nghe âm thanh:
Nhà tù không hàng rào do Đảng Cộng sản giữ chìa khoá đến con kiến cũng khó lọt qua. Trời sinh cũng có những con kiến đã đào hang hoặc theo mọi kẻ hở thoát thân.
Kể từ phút đó, “đoàn quân dép râu” ngỡ ngàng như lạc vào chốn thiên thai. Mắt mở to, miệng trầm trồ như đang lạc vào xứ tiên. Trong khi tiên ông tiên bà chậm chân, lấp ló nhìn từ khe cửa để xem mặt mũi bọn phá vỡ cuộc sống an bình của mình. Nhưng, chỉ thấy chúng giống nhau như đúc.
Bọn đầu sỏ ở Hà Nội bắt đầu tiến hành công cuộc “cải tạo xã hội chủ nghĩa” nôm na là bắt “Mỹ-Nguỵ” đưa vào chốn rừng sâu, nước độc, lam sơn, chướng khí thay trâu kéo cày mà trả nợ xã hội chủ nghĩa. Công dân Việt Nam Cộng Hoà lao ra biển mặc cho phong ba bão táp, đói khát, bị hải tặc cướp giết hoặc băng rừng vượt suối trong giai đoạn (1978-2000) để tìm tự do. Tuy nhiên, số thuyền nhân trong trại ở Hồng Kông đa số thuộc công dân nước Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà. Cao uỷ tị nạn Liên Hiệp Quốc cho biết có khoảng 400,000 thuyền nhân chết trên biển. Có người vượt biển đến 19 lần vẫn chưa đến được bến bờ tự do. Tiếc thay, không còn cơ hội liều thân để tìm tự do nữa!!!
Ngày 30/4/1975 được Cộng sản Việt Nam gọi “Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước” hay “Ngày giải phóng”, “Ngày thống nhất”. Sách báo Phương Tây gọi “Fall of Saigon”, “Liberation of Saigon”. Cộng đồng Việt Nam Lưu vong gọi là “Tháng Tư đen”, “Ngày Quốc hận”, “Ngày Quốc nhục”.
Sau 30/4/1975, người dân Việt Nam Cộng Hoà thường nói “nếu cột đèn biết đi thì cũng phải đi”.
Khoảng 1 triệu Quân nhân và Viên chức Hành chính của Việt Nam Cộng Hoà bị đày khổ sai nơi rừng thiêng nước độc, đói rét triền miên. Đại uý Nguyễn Hữu Cầu bị giam 37 năm (1975-2014) mới được thả ra.
Hà Nội phát động chiến dịch rầm rộ lên án những người trốn khỏi Việt Nam. Thủ tướng Cộng sản Phạm Văn Đồng tố cáo với báo chí quốc tế về làn sóng vượt biển “bọn ma cô, đĩ điếm thích bơ thừa sữa cặn nên ôm chân đế quốc”.
Năm 2001, Cao ủy Liên Hiệp Quốc về người tị nạn quyết định chấm dứt hoạt động sau 21 năm mà làn sóng đi tìm tự do vẫn rả rích.
Đại Hàn dưới sự bảo trợ của 28,500 quân Mỹ đồn trú nên lợi tức đầu người năm 2023 là 33,390 USD so với 564 USD của Bắc Hàn vào năm 2021. Việt Nam 4,475 USD vì thi hành chính sách “4 Không”!
Sau năm 1975, dân tộc Việt Nam chia thành hai nhóm: Người Việt Hải ngoại, kể cả những người ở Miền Bắc vĩ tuyến 17 đi lao động hoặc du học ở Đông Âu bám trụ nên số người Việt ở hải ngoại lên tới 9 triệu so với 99 triệu dân ở quốc nội.
Lớp lớp người Việt Nam định cư tại Hoa Kỳ và Châu Âu đã nhanh chóng hội nhập vào xã hội mới, đồng thời cũng có cuộc sống sung túc bội phần so với nạn đói rét triền miên và lạc hậu tại Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Đa số chống lại Hà Nội ở từng cấp độ khác nhau.
Cán bộ ngoại giao của Hà Nội thường xuyên bị Người Việt săn đuổi ráo riết làm mất mặt Đảng Cộng sản Việt Nam trước dư luận quốc tế.
Hà Nội áp dụng kinh nghiệm “Trọng Thuỷ, Mỵ Châu” của Triệu Đà để chiếm nước Âu Lạc.
Tương truyền Vua Triệu Đà nhiều lần cất binh chinh phạt Âu Lạc của An Dương Vương đều thất bại vì Nỏ Thần nên cầu hoà và sai con trai Triệu Trọng Thuỷ đến ở rễ. Trọng Thuỷ dụ Công chúa Mỵ Châu chỉ nơi cất giấu Nỏ Thần để bí mật phá hư. Trọng Thuỷ xin về thăm gia đình rồi được Triệu Đà phong làm Tướng Tiên phong đánh Âu Lạc. Nỏ Thần bị hư nên An Dương Vương thua phải phóng ngựa chở Mỵ Nương về Phương Nam. Khi biết con gái tiết lộ bí mật Nỏ Thần bèn rút gươm chém chết rồi tự sát.
Thứ nhất, Hà Nội cho phép tự do tranh luận công khai về thể chế dân chủ trên thế giới. Phó tiến sĩ Nguyễn Xuân Tự bảo vệ bằng Phó tiến sĩ tại Tiệp Khắc năm 1982. Năm 1988, với bút danh Hà Sĩ Phu nổi tiếng khi viết bài “Dắt tay nhau đi dưới tấm biển chỉ đường của trí tuệ” được dư luận người Việt Hải ngoại ca tụng. Từ đó nhiều cây bút khác ở Việt Nam cũng viết rất nhiều tham luận về thể chế chính trị. Nhưng, khi Hà Sĩ Phu đưa ra ý kiến “Đảng Cộng sản tách đôi để cạnh tranh với nhau” thì đã đúng chính sách của Đảng Cộng sản Việt Nam vào lúc đó. Như thế, Đảng tranh giành quyền lực chứ dân đen đâu có chỗ chen chân. Dân các nước Ba Lan, Tiệp Khắc, Hung Gia Lợi tước quyền của Đảng Cộng sản mới xoá bỏ hoàn toàn tình trạng độc tôn thống trị của Đảng Cộng Sản.
Bùi Tín sang Pháp công tác và không trở về Việt Nam, chuyên viết tham luận kêu gọi các đồng chí thực thi dân chủ mà không vận động sức mạnh quần chúng. Như thế, quyền lãnh đạo vẫn nằm trong tay các đảng viên hoặc cựu đảng viên Cộng sản nên khó lay động tới sức mạnh quần chúng.
Dương Thu Hương sang Hoa Kỳ tiếp xúc với một số người chống cộng trong một thời gian ngắn rồi viết báo kết tội họ thuộc loại “chính trị xa lông” trong khi bản thân cũng làm thế. Bà ta sang Pháp viết tiểu thuyết về công cuộc “Cải cách Ruộng đất ở Miền Bắc” mà ai cũng biết. Văn phong của Dương Thu Hương rất hợp với quan điểm Xã hội Chủ nghĩa Châu Âu nên được báo chí ca tụng. Trong tiểu thuyết “Đỉnh Cao Chói Lọi” Dương Thu Hương ca tụng Hồ Chí Minh như một viên ngọc của dân tộc Việt Nam. Hương tuyên bố trong một cuộc phỏng vấn ở Nữu Ước: “Tôi về chứ! Tôi về để ỉa lên mặt những thằng lãnh đạo cộng sản!”. Lập tức, Dương Thu Hương được Pháp cho phép trở thành công chính thức.
Một thời gian sau, Dương Thu Hương gửi thư cho các “đồng chí” ở quốc nội miệt thị những nhà đấu tranh ở hải ngoại “bọn chính trị gia salon” mà chính đương sự cũng chỉ ngồi trước bàn phím!!!
Vũ Thư Hiên với Đêm Giữa Ban Ngày nhằm ca tụng sự hy sinh của các lãnh tụ cộng sản và thanh niên miền Bắc. Hiên hãnh diện khoe cha mình, kể cả bản thân từng kề cạnh Hồ Chí Minh.
Cộng sản Việt Nam giở lại thủ đoạn lồng điệp viên vào cuộc di cư năm 1954 vào làn sóng vượt biển. Khi đến bến bờ tự do, chúng chui sâu vào các tôn giáo, hội đoàn từ đấu tranh tới văn học nhằm khơi động sự chia rẽ, bất đồng ý kiến có thể dẫn tới tan vỡ.
Khi Cộng đồng người Việt tị nạn tạm ổn định bắt đầu gửi những gói quà tình thương về quê cũ thì Hà Nội đẩy mạnh chính sách Hoà hợp Hoà giải Dân tộc bằng cách phái cán bộ cao cấp ra nước ngoài để móc nối với giới chính trị gia gốc Việt kỳ cựu hoặc mới nổi để mời về quốc nội mà hội thảo về Hoà hợp Hoà giải Dân tộc. Kết quả, Hội nghị không mở cửa hoặc vài chính khách hải ngoại phải gỡ lịch ở quốc nội. Ánh đèn sân khấu chính trị vẫn nhấp nháy mà đến nay cũng chưa thấy ánh sáng ở cuối đường hầm dù cho nhiều con thiêu thân vẫn còn gở lịch trong các nhà tù cộng sản.
Cuộc sống rách nát, điêu tàn tại Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam khiến cho nhiều người ôm giấc mơ thành vợ, nên chồng với Việt Kiều hoặc ngược lại.
Hà Nội khai thác triệt để tình trạng này vì ba mục tiêu lớn: (1) Xác định Việt Kiều là Công dân nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam (vì huyết thống) nên phải chịu sự chế tài của Nhà nước. (2) Giảm áp lực chống đối từ hải ngoại. (3) Phụ giúp cho Hà Nội trong mặt trận ngoại giao. Ở Châu Âu, các Đại sứ quán Việt Nam kiểm soát chặt chẽ hoạt động của người Việt Nam dù cho đã từ bỏ Việt tịch.
Việt Kiều về thăm quê hương hoặc lập gia đình đều có ảnh hưởng chính trị rất lớn: Tinh thần Chống Cộng tự động tan biến đã làm giảm áp lực lên an ninh Nhà nước. Cộng đồng Người Việt Hải ngoại ngày càng trở thành con gà đẻ trứng vàng cho Đảng Cộng sản Việt Nam. Năm 2021, Việt Kiều Hải ngoại đã gửi về Việt Nam 19 tỉ USD.
Trước đây các doanh nhân gốc Việt mang tiền đầu tư về quê còn giấu giếm mà bây giờ đã công khai thách đố Cộng đồng người Việt Hải ngoại.
Công nhân Việt Nam đi lao động ở Nhật Bản hoặc Đại Hàn vẫn chịu tình trạng kiểm soát chặt chẽ của Tokyo và Hán Thành nên khó tác động tới nền cai trị chặt chẽ và khắt khe của Nhật Bản và Đại Hàn.
Một người mang tiền về đầu tư ở Việt Nam hoặc cưới vợ Việt thì dân tộc Việt Nam mất một viên đạn Chống Cộng.
Sau 48 năm huấn luyện có bài bản của Đảng Cộng sản Việt Nam nên người Việt Nam quốc nội trở thành quỷ quái còn hơn Hồ Chí Minh.
Ai nghe theo chỉ còn có cách bán thóc giống mà ăn!!!
Đại-Dương
Tags: hải ngoại, Việt Nam