Việc Ukraine đánh chặn được Kinzhal của Nga sẽ làm dịu sự cường điệu siêu thanh


Bởi David Wright –

 Ngày 26 tháng 5, 09:16 sáng

Tư liệu – Các bệ phóng tên lửa Patriot mua từ Mỹ năm ngoái được triển khai tại Warsaw, Ba Lan, vào ngày 6 tháng 2 năm 2023. Bộ trưởng Quốc phòng Ukraine xác nhận vào tháng 4 rằng nước ông đã nhận được các hệ thống tên lửa đất đối không có điều khiển Patriot do Mỹ sản xuất. hy vọng sẽ giúp bảo vệ nó khỏi các cuộc tấn công của Nga. (Ảnh AP/Michal Dyjuk, Hồ sơ)

Trong hai tuần qua, Ukraine được cho là đã đánh chặn 7 hỏa tiễn Kinzhal của Nga – vốn di chuyển với tốc độ siêu thanh – bằng cách sử dụng hệ thống phòng thủ hỏa tiễn Patriot của nước này . Nhiều người tin rằng Patriot và các hệ thống phòng thủ hỏa tiễn hiện tại khác không thể ngăn chặn vũ khí siêu thanh di chuyển với tốc độ trên Mach 5, hoặc gấp 5 lần tốc độ âm thanh.

Vì vậy những gì đang xảy ra?

Tuyên bố rằng vũ khí siêu thanh là bất khả chiến bại là một trong nhiều niềm tin về những vũ khí này. Dưới đây là lý do tại sao nó sai.

Kinzhal là hỏa tiễn đạn đạo phóng từ trên không với các cánh cho phép nó cơ động (thay đổi) khi tiếp cận mục tiêu. Nó được gọi là “siêu thanh” vì tốc độ tối đa của nó được báo cáo là khoảng Mach 10, điều này sẽ giúp nó có phạm vi hoạt động hơn 1.000 km. Tuy nhiên, hệ thống này không phải là thứ mà các nhà phân tích quốc phòng thường định nghĩa bằng thuật ngữ “vũ khí siêu thanh” vì nó không được thiết kế để lướt trên một phần đáng kể quỹ đạo của nó. Tuy nhiên, tốc độ cao và khả năng cơ động của nó có nghĩa là nó đặt ra thách thức tương tự như vũ khí siêu thanh thực sự đối với hệ thống phòng thủ hỏa tiễn giai đoạn cuối, như Patriot, được sử dụng để chống lại vũ khí ở tầm bắn này.

Một hỏa tiễn cơ động di chuyển với tốc độ Mach 10 sẽ là quá nhanh để hệ thống phòng thủ Patriot PAC-3 của Mỹ và các hệ thống phòng thủ tương tự có thể đánh chặn một cách đáng tin cậy. Tuy nhiên, Mach 10 gần như là tốc độ tối đa của Kinzhal và tốc độ của nó giảm mạnh khi quay lại và di chuyển qua bầu khí quyển ngày càng dày đặc để bắn trúng mục tiêu trên mặt đất.

Patriot được thiết kế để đánh chặn hỏa tiễn ở độ cao thấp và ước tính của tôi (* tác giả bài này) cho thấy Kinzhal đủ chậm trong quá trình bổ nhào để các phiên bản hiện tại của PAC-3 có khả năng đánh chặn nó. Hơn nữa, các báo cáo cho biết ít nhất trong lần đánh chặn Kinzhal đầu tiên, Ukraine đã không sử dụng phiên bản tiên tiến nhất của PAC-3 (được gọi là MSE , nhanh hơn 25% so với phiên bản trước đó).

Phân tích này có hai ý nghĩa quan trọng.

Đầu tiên, tuyên bố của Ukraine rằng họ đã đánh chặn hỏa tiễn Kinzhal là đáng tin cậy và hệ thống phòng thủ của họ có thể vô hiệu hóa một vũ khí quan trọng trong kho vũ khí của Nga.

Thứ hai và tổng quát hơn, vũ khí lượn siêu thanh tầm trung như Mỹ, Nga và Trung Quốc hiện đang phát triển có thể không hiệu quả trong việc thực hiện các nhiệm vụ chính như những người ủng hộ thường tuyên bố.

Một lập luận phổ biến để chế tạo vũ khí siêu thanh là mong muốn sử dụng chúng để tiêu diệt sớm hệ thống phòng không và hỏa tiễn của đối phương trong một cuộc xung đột, để dọn đường cho các cuộc tấn công tiếp theo. Tuy nhiên, mô hình kỹ thuật cho thấy các vũ khí siêu thanh mà Hoa Kỳ đang phát triển – bao gồm Vũ khí siêu thanh phản ứng nhanh phóng từ trên không (ARRW)Vũ khí siêu thanh tầm xa (LRHW) của Quân đội và Tấn công nhanh thông thường (CPS) của Hải quân – cũng có thể dễ bị đánh chặn bởi hệ thống phòng thủ hỏa tiễn.

Đặc biệt, các báo cáo về tốc độ và phạm vi của những vũ khí này ngụ ý rằng chúng bắt đầu giai đoạn lướt trên quỹ đạo với tốc độ khoảng Mach 12 hoặc thấp hơn. Tốc độ này sẽ giảm do lực cản của khí quyển trong giai đoạn lướt – đặc biệt nếu chúng đang cơ động đáng kể – và sẽ còn giảm hơn nữa khi chúng lao vào bầu khí quyển dày đặc trên đường tới mục tiêu trên mặt đất. Các ước tính của tôi cho thấy rằng những hiệu ứng đó có thể sẽ khiến các hệ thống này dễ bị các hệ thống tương tự như các phiên bản PAC-3 hiện tại đánh chặn, mặc dù việc đánh chặn chúng có thể yêu cầu PAC-3 MSE tiên tiến hơn.

Hoa Kỳ phải cho rằng họ sẽ phải đối mặt với những biện pháp phòng thủ như thế này ở các quốc gia khác – sớm hay muộn nếu không phải bây giờ.

Để có thể tránh được hệ thống phòng thủ như vậy, vũ khí siêu thanh sẽ cần phải được phóng với tốc độ cao hơn nữa. Nhưng làm như vậy sẽ làm tăng sức nóng dữ dội mà chúng trải qua trong chuyến bay, đây là một trở ngại chính cho việc phát triển những vũ khí này. Việc tăng tốc độ cũng khiến chúng lớn hơn và nặng hơn, làm giảm số lượng mà máy bay có thể chuyên chở chúng.

Việc bổ sung động cơ đẩy, chẳng hạn như động cơ phản lực scramjet đang được phát triển cho hỏa tiễn hành trình siêu thanh, có thể giúp vũ khí duy trì tốc độ trong giai đoạn trượt. Nhưng những động cơ này dường như không đủ mạnh để giúp chống lại lực cản tăng theo cấp số nhân gặp phải trong giai đoạn lao xuống, điều này có thể khiến những vũ khí này dễ bị đánh chặn.

Vũ khí siêu thanh của Nga và Trung Quốc tương tự như các hệ thống này của Mỹ (chẳng hạn như Zircon của Nga và DF-ZF của Trung Quốc và Starry Sky 2 của Hoa Kỳ) cũng có khả năng dễ bị tổn thương trước các hệ thống phòng thủ như PAC-3. Theo nghĩa trên, những vũ khí này không đại diện một cuộc cách mạng về mối đe dọa ngoài mối đe dọa do hỏa tiễn đạn đạo tầm trung gây ra.

Kinh nghiệm của Ukraina với Kinzhal có thể là hồi chuông cảnh tỉnh cho Nga. Nó cũng nên là một hồi chuông báo động cho Hoa Kỳ. Quốc hội và quân đội Hoa Kỳ cần suy nghĩ rõ ràng về các nhiệm vụ mà những vũ khí này có thể hoàn thành trên thực tế và liệu chúng có biện minh cho mức độ ưu tiên cao và phần ngân sách mà chúng đang nhận được hay không.

(*) David Wright là một học giả thỉnh giảng tại Phòng thí nghiệm Chính sách và An ninh Hạt nhân của Khoa Khoa học và Kỹ thuật Hạt nhân MIT.

Từ www.c4isrnet.com

HDP dịch

Tags: , , , ,

Comments are closed.