Nguồn: The Economist | Biên dịch: Nguyễn Thị Kim Phụng
Volodymyr Zelensky hứa sẽ tổ chức bầu cử thời chiến trong vòng ba tháng nếu Mỹ và châu Âu “đảm bảo an ninh” cho cuộc bỏ phiếu. Hôm qua, Donald Trump một lần nữa cáo buộc Tổng thống Ukraine bám víu vào quyền lực. Trong khi đó, sau cuộc gặp thượng đỉnh với các nhà lãnh đạo châu Âu hồi đầu tuần, Zelensky cho biết ông sẽ trình bày một kế hoạch hòa bình “được tinh chỉnh” cho Mỹ “trong tương lai gần.”
Chỉ số giá tiêu dùng của Trung Quốc tăng lên 0,7% trong tháng 11 so với cùng kỳ năm ngoái, mức cao nhất trong gần hai năm. Mức tăng trưởng này sẽ được các nhà hoạch định chính sách hoan nghênh sau khi nước này đã vật lộn với tình trạng giảm phát kéo dài. Tuy nhiên, chỉ số giá sản xuất – chỉ số đo lường giá cả tại cửa nhà máy – đã giảm tháng thứ 38 liên tiếp, với mức giảm 2,2%.
Campuchia rút khỏi Đại hội Thể thao Đông Nam Á do leo thang xung đột biên giới với Thái Lan, nước chủ nhà của sự kiện thể thao này. Khoảng 500.000 người đã phải chạy trốn khỏi các tỉnh ở cả hai bên biên giới. Ngoại trưởng Mỹ kêu gọi giảm leo thang. Chính phủ Trung Quốc cũng cảnh báo cần kiềm chế. Campuchia cho biết họ sẵn sàng đàm phán với điều kiện “thiện chí được hai bên đồng thuận.”
Nhật Bản điều động máy bay chiến đấu theo dõi hai máy bay ném bom của Nga tham gia cùng máy bay Trung Quốc trong một “chuyến bay chung đường dài” quanh lãnh thổ nước này. Phía Nhật cho biết đã phát hiện thêm ba máy bay Nga khác ở Biển Nhật Bản. Bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản gọi đây là “hành động phô trương sức mạnh chống lại đất nước chúng ta.” Căng thẳng giữa Trung Quốc và Nhật Bản đang dâng cao.
Giá bạc tăng lên mức kỷ lục trên 60 đô la/ounce khi các nhà đầu tư dự đoán Cục Dự trữ Liên bang sẽ cắt giảm lãi suất vào hôm nay. Giá bạc đã tăng gấp đôi kể từ đầu năm, trong khi giá vàng tăng 58%. Cả hai kim loại này đều được xem là công cụ phòng ngừa lạm phát tốt. Khi cầu về bạc tăng lên, nguồn cung lại giảm xuống.
Trong một cuộc bỏ phiếu với tỷ lệ sít sao, Hạ viện Pháp đã thông qua dự luật an sinh xã hội, phần đầu tiên trong ngân sách chính phủ năm 2026. Dự luật này bao gồm việc tạm dừng cải cách lương hưu của Tổng thống Emmanuel Macron cho đến năm 2027. Đây là một thắng lợi cần thiết đối với Thủ tướng Sébastien Lecornu trước thềm cuộc bỏ phiếu về dự luật ngân sách chính, vốn phải được thông qua trước ngày 23/12.
Ủy ban Châu Âu bắt đầu điều tra xem việc Google triển khai các bản tóm tắt do trí tuệ nhân tạo tạo ra trên công cụ tìm kiếm của mình có vi phạm luật chống độc quyền hay không. Cơ quan giám sát cho rằng gã khổng lồ công nghệ này có thể đã tự tạo lợi thế cạnh tranh bằng cách sử dụng nội dung được đăng tải trên các trang web và YouTube để huấn luyện các mô hình của mình mà không trả tiền thỏa đáng cho tác giả hoặc cho phép họ từ chối. Về phần mình, Google cho biết cuộc điều tra của EU “có nguy cơ kìm hãm sự đổi mới.”
Con số trong ngày: Khoảng hai phần ba, là tỷ lệ người tiêu dùng ở các nước giàu cho biết họ dự định sử dụng trí tuệ nhân tạo (AI) để mua sắm trong mùa lễ hội năm nay.
TIÊU ĐIỂM
Thời kỳ chia rẽ tại Cục Dự trữ Liên bang.
Chỉ còn sáu tháng nữa là kết thúc nhiệm kỳ chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang, Jerome Powell đang điều hành một ngân hàng trung ương ngày càng chia rẽ. Thị trường hiện khá chắc chắn rằng ngân hàng sẽ cắt giảm lãi suất thêm 0,25 điểm phần trăm vào hôm nay, đưa lãi suất xuống còn 3,5-3,75%. Những người ủng hộ lãi suất thấp hơn lo ngại về sự bất ổn trên thị trường việc làm của Mỹ. Một số dữ liệu về tình trạng sa thải (lay-off) đã tăng mạnh trong những tháng gần đây và tỷ lệ thất nghiệp cũng tăng lên, dù vẫn thấp so với mức lịch sử.
Tuy nhiên, một số nhà hoạch định chính sách lãi suất lại thận trọng. Họ cho rằng thị trường chứng khoán đang bùng nổ, tăng trưởng kinh tế vững chắc, và tỷ lệ lạm phát hàng năm vẫn cao hơn nhiều so với mức 2%, mục tiêu của ngân hàng trung ương. Cuộc họp trước đó của Fed vào tháng 10 đã dẫn đến một kết quả hiếm hoi với ba phe đối lập: những người bỏ phiếu giảm 0,25 điểm phần trăm cuối cùng đã thắng, nhưng một số người muốn giữ nguyên lãi suất, và những người khác thì muốn giảm sâu hơn, khoảng 0,5 điểm phần trăm. Có lẽ lần này ý kiến cũng sẽ chia rẽ.
Nhà Ellison chinh phục thế giới
Larry Ellison, nhà sáng lập 81 tuổi của gã khổng lồ công nghệ Oracle, đã có một năm bận rộn. Bên cạnh việc tham gia vào một nhóm hy vọng mua lại hoạt động của TikTok tại Mỹ, ông còn giúp tài trợ cho nỗ lực của hãng phim Hollywood của con trai mình, Paramount Skydance, nhằm mua lại Warner Bros Discovery, một đối thủ lớn hơn. Các nhà đầu tư hy vọng ông vẫn luôn dõi theo Oracle, công ty sẽ công bố kết quả kinh doanh từ tháng 9 đến tháng 11 vào hôm nay. Công ty điện toán đám mây này đã hưởng lợi từ sự bùng nổ của trí tuệ nhân tạo. Trong quý trước, doanh thu của bộ phận cơ sở hạ tầng đám mây tăng 55% so với cùng kỳ năm ngoái, lên 3,4 tỷ đô la. Hồi tháng 9, Oracle dự báo doanh thu điện toán đám mây hàng năm đạt 144 tỷ đô la vào năm 2030 – điều này đã đẩy giá trị định giá của công ty lên 935 tỷ đô la trong một thời gian ngắn.
Nhưng kể từ đó, con số này đã giảm gần một phần ba. Các nhà đầu tư lo ngại về khoản chi khổng lồ cho các trung tâm dữ liệu. Nợ ròng của Oracle tăng hơn gấp đôi trong bốn năm, lên 80 tỷ đô la. Họ cũng lo lắng về tính ổn định của doanh thu từ điện toán đám mây từ các khách hàng như OpenAI, công ty cũng đang đốt tiền rất nhanh.
Sự trở lại của chiến tranh giữa Thái Lan và Campuchia
Hàng trăm nghìn thường dân đã phải bỏ chạy kể từ khi giao tranh giữa quân đội Thái Lan và Campuchia leo thang dọc biên giới chung trong tuần này. Các cuộc đụng độ đã khiến ít nhất 12 người thiệt mạng. Mỗi bên đều đổ lỗi cho bên kia về việc nổ súng trước.
Hai quốc gia đang hồi hộp chờ đợi phản hồi của Donald Trump. Tổng thống Mỹ đã làm trung gian cho một thỏa thuận ngừng bắn để chấm dứt 5 ngày giao tranh hồi đầu năm nay bằng cách đe dọa tăng thuế quan lên mức không thể chấp nhận được. Nhưng những nỗ lực của ông không giải quyết được nguyên nhân gốc rễ của tranh chấp. Hôm thứ Hai, Nhà Trắng khuyến khích hai bên quay lại thỏa thuận, nhưng bản thân Trump không lên tiếng công khai về việc xung đột tiếp diễn. Có thể sự chú ý của ông đã chuyển sang vấn đề khác; nếu quả thực là vậy, xung đột có thể sớm leo thang dữ dội. Tư lệnh quân đội Thái Lan đã tuyên bố mục tiêu của ông là tiêu diệt lực lượng vũ trang Campuchia “trong một thời gian dài sắp tới.”
Australia cấm thanh thiếu niên sử dụng mạng xã hội
Hôm nay, các bậc cha mẹ có thể vui mừng trong lúc các cô cậu thanh thiếu niên than thở khi Australia ban hành một số quy định nghiêm ngặt nhất thế giới về thời gian sử dụng thiết bị điện tử của trẻ em. Cụ thể, trẻ em dưới 16 tuổi sẽ bị cấm sử dụng mạng xã hội, bao gồm các ứng dụng video như YouTube và các mạng xã hội như Instagram. Danh sách này không bao gồm các nền tảng nhắn tin như WhatsApp, hoặc các trò chơi điện tử như Roblox, dù nó có thể được cập nhật. Các công ty không kiểm tra độ tuổi sẽ phải đối mặt với mức phạt nặng.
Các quốc gia khác đang theo dõi sát sao bởi quan ngại về tác hại của mạng xã hội đối với sức khỏe tâm thần ngày càng gia tăng ở khắp mọi nơi. Các biện pháp của Australia có thể giúp ích, nhưng vẫn có rủi ro. Trẻ em có thể sử dụng các ứng dụng ngay cả khi không đăng nhập vào tài khoản của mình, điều này có nghĩa là trải nghiệm sẽ kém cá nhân hóa hơn (và kém phù hợp với độ tuổi hơn). Và chúng cũng có thể chuyển sang các ứng dụng ít được kiểm soát hơn, những ứng dụng quá nhỏ để nằm trong phạm vi lệnh cấm. Một số tổ chức từ thiện dành cho trẻ em cho rằng giải pháp là làm cho internet an toàn hơn, chứ không phải là tuyên bố nó không phù hợp với trẻ em.
Một buổi lễ tại Bắc Âu dành cho phe đối lập của Venezuela
Hôm nay, María Corina Machado, lãnh đạo phe đối lập ở Venezuela, sẽ nhận Giải Nobel Hòa bình trong một buổi lễ ở Oslo. Ban tổ chức hy vọng bà sẽ tham dự trực tiếp, nhưng việc bà rời Venezuela bằng cách nào, khi nào, và liệu có rời được hay không vẫn còn là một bí ẩn. Machado đã phải lẩn trốn suốt nhiều tháng. Chế độ của nhà độc tài Nicolás Maduro tuyên bố bà sẽ bị xem là “kẻ đào tẩu” nếu đến Na Uy, và ám chỉ rằng bà sẽ bị bắt nếu trở về.
Trước đó, Machado từng bị cấm tranh cử trong cuộc bầu cử tổng thống năm ngoái. Thay vào đó, bà tổ chức chiến dịch tranh cử cho Edmundo González, người được cho là đã giành chiến thắng. Bà nhận được Giải Nobel vì “cuộc đấu tranh nhằm đạt được sự chuyển đổi công bằng và hòa bình từ chế độ độc tài sang dân chủ.” Machado đã trở thành người nhiệt thành ủng hộ việc Donald Trump sử dụng sức ép quân sự để buộc Maduro từ chức.
Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc đã nhất trí ủng hộ nghị quyết kêu gọi Nga trả lại ngay lập tức những trẻ em Ukraine bị Nga trục xuất, với 91 phiếu thuận. Các quan chức Ukraine ước tính ít nhất 20.000 trẻ em đã bị bắt cóc.
Ngày 6 tháng 12 năm 2025 lúc 6:48 chiều theo giờ EST
Đã cập nhật vào Cứu
Những điểm chính từ Bloomberg AI
Quan hệ Trung Quốc và Nhật Bản trở nên căng thẳng hơn sau khi một máy bay chiến đấu của Trung Quốc lần đầu tiên hướng radar điều khiển hỏa lực vào máy bay phản lực quân sự của Nhật Bản.
Hai nước đưa ra những thông tin trái ngược nhau về sự kiện này, trong đó Tokyo tuyên bố một máy bay chiến đấu của Trung Quốc đã khóa radar vào máy bay của họ trên vùng biển quốc tế, còn Bắc Kinh cáo buộc máy bay phản lực của Nhật Bản đã phá hoại hoạt động huấn luyện trên không của họ.
Vụ việc này có nguy cơ làm gia tăng căng thẳng giữa hai quốc gia sau khi thủ tướng Nhật Bản tuyên bố Tokyo có thể triển khai quân đội cùng các quốc gia khác nếu Trung Quốc tấn công Đài Loan.
Hồ sơ tòa án mà Fox News Digital thu thập được cho thấy người đàn ông bị buộc tội đâm dao dữ dội trên tàu điện nhẹ ở Charlotte, Bắc Carolina vào thứ sáu là người nhập cư bất hợp pháp phạm tội đã từng bị trục xuất nhiều lần.
Oscar Solarzano, 33 tuổi, người Honduras, đã bị bắt vì tội đâm dao và bị buộc tội cố ý giết người cấp độ một, tấn công bằng vũ khí chết người gây thương tích nghiêm trọng, đột nhập/phá hoại phương tiện cơ giới, mang theo vũ khí giấu kín và hành vi say xỉn/gây rối, theo nhiều nguồn tin từ Bộ An ninh Nội địa (DHS) và lệnh bắt giữ mà Fox News Digital thu thập được.
Theo lệnh tại ngoại được nộp tại Quận Mecklenburg, tiền bảo lãnh không được ấn định do tình trạng nhập cư của Solarzano.
Các nguồn tin của DHS cho biết anh này đã bị chính quyền Trump trục xuất vào tháng 3 năm 2018 theo lệnh trục xuất và đã nhập cảnh trái phép vào biên giới Texas dưới thời chính quyền Biden vào tháng 3 năm 2021.
Solarzano cũng đã bị chính quyền Biden trục xuất lần thứ hai và nhập cảnh trái phép vào Mỹ như một kẻ đào tẩu tại thời điểm và địa điểm không xác định.
Oscar Solarzano, 33 tuổi, đã bị bắt vì tội dùng dao đâm người trên tàu điện nhẹ ở Charlotte, Bắc Carolina. (Nhà tù Quận Mecklenburg)
Vào khoảng 4:49 chiều thứ Sáu, các sĩ quan Sở Cảnh sát Charlotte-Mecklenburg (CMPD) đã hồi đáp cuộc gọi về vụ tấn công bằng vũ khí chết người.
Khi đến nơi, họ phát hiện nạn nhân, được xác định là Kenyon Kareem-Shemar Dobie, với vết thương do dao đâm, theo lệnh khám xét.
CMPD lưu ý rằng Dobie đang trong tình trạng nguy kịch nhưng ổn định khi được đưa đến bệnh viện.
Một nghi phạm đã bị bắt giữ trong vụ đâm dao ở Charlotte, NC (WJZY)
Theo lệnh bắt giữ, trước vụ tấn công, Solarzano đã đột nhập vào một toa tàu hỏa “với ý định phạm tội” trong khi mang theo một con dao lưỡi cố định lớn.
Theo tài liệu của tòa án, trong lúc say xỉn, anh ta đã thách đấu Dobie, chửi bới và la hét những người khác bằng “những từ ngữ khó hiểu và khó hiểu”.
Các nguồn tin của DHS cho biết Solarzano đã có tiền án về tội cướp ở Hoa Kỳ, từng bị bắt vì tội tấn công nghiêm trọng bằng vũ khí chết người, chống lại lệnh bắt giữ và sử dụng giấy tờ tùy thân giả.
Hồ sơ tòa án cho thấy ông ta có nhiều bí danh khác nhau, bao gồm Solarzano-Garcia, Oscar Herardo và Kevin Garcia.
Solarzano dự kiến sẽ phải ra hầu tòa vào ngày 8 tháng 12, sau đó sẽ được trả về cơ quan Thực thi Di trú và Hải quan (ICE), theo lệnh thả.
Theo hồ sơ bắt giữ, anh ta đang được cung cấp một phiên dịch viên tiếng Tây Ban Nha.
Iryna Zarutska co rúm người lại vì sợ hãi khi một người đàn ông xuất hiện phía trên cô trong vụ tấn công kinh hoàng vào ngày 22 tháng 8, trên một chuyến tàu điện nhẹ ở Charlotte, Bắc Carolina. (NewsNation qua Hệ thống Giao thông Khu vực Charlotte)
Vụ tấn công bằng dao này xảy ra vài tháng sau vụ Iryna Zarutska, 23 tuổi, người tị nạn Ukraine, bị đâm chết trên tàu điện nhẹ LYNX Blue Line khi đi làm về. Decarlos Brown Jr., 34 tuổi, bị buộc tội bạo lực dẫn đến tử vong, trên công ty vận tải đường sắt và hệ thống giao thông công cộng một tội danh tử hình theo luật liên bang.
Tổng thống Donald Trump đã phản ứng trước tin tức này trên chương trình Truth Social Thứ Bảy, nói rằng: “Thêm một vụ đâm dao do một người nhập cư bất hợp pháp gây ra ở Charlotte, Bắc Carolina. Chuyện gì đang xảy ra ở Charlotte vậy? Đảng Dân chủ đang phá hủy nơi này, giống như mọi thứ khác, từng mảnh một!!!”
Bộ trưởng Giao thông Sean Duffy cũng lên tiếng, chỉ trích Thị trưởng Charlotte Vi Lyles trong một bài đăng trên X.
“Rõ ràng, cái chết của Iryna Zarutska vẫn chưa đủ. @CLTMayor sẽ phải làm gì để loại bỏ tội phạm bạo lực khỏi đường phố và bảo vệ cử tri của mình?” Duffy viết. “Đã đến lúc phải hành động NGAY BÂY GIỜ.”
Bộ An ninh Nội địa, ICE và CMPD không trả lời ngay lập tức các câu hỏi bổ sung từ Fox News Digital.
Emma Bussey của Fox News Digital đã đóng góp cho báo cáo này.
Posted in Tin tức | Comments Off on Nghi phạm trong vụ tấn công bằng dao đường sắt Charlotte lần thứ 2 được xác định là người nhập cư bất hợp pháp từng bị trục xuất hai lần và có tiền án
Chính quyền Trump đã công bố Chiến lược An ninh Quốc gia rất được mong đợi trong tuần này. CFR đã triệu tập sáu chuyên gia để thảo luận về những tác động của một tài liệu có thể định hướng lại cách tiếp cận của Hoa Kỳ đối với thế giới.
Tổng thống Donald Trump chờ bên ngoài Cánh Tây tại Tòa Bạch Ốc ở Washington, DC, ngày 11 tháng 2 năm 2025. Jim Watson/AFP/Getty Images
Vào ngày 4 tháng 12, chính quyền Donald Trump đã công bố Chiến lược An ninh Quốc gia (NSS) mới, trong đó chỉ trích các đồng minh của Hoa Kỳ ở châu Âu và cam kết khẳng định ảnh hưởng của Hoa Kỳ ở Tây Bán cầu. Các nguyên tắc của tài liệu này – nhấn mạnh chủ nghĩa không can thiệp và đặt “Nước Mỹ trên hết” – báo hiệu một sự thay đổi mạnh mẽ so với NSS năm 2022 trước đó, vốn nêu rõ vai trò của Hoa Kỳ trong việc củng cố nền dân chủ và gìn giữ hòa bình trong trật tự thế giới hiện tại.
Chiến lược [PDF] nêu rõ việc giải quyết chiến tranh Nga-Ukraine là lợi ích cốt lõi của Hoa Kỳ, nhưng lại nhắm mạnh mẽ hơn vào các đồng minh lâu năm của Mỹ ở châu Âu so với Nga, quốc gia đã bị chính quyền Trump coi là đối thủ địa chính trị hàng đầu. Trong số các ưu tiên khác, Nhà Trắng kêu gọi điều chỉnh sự hiện diện quân sự của Hoa Kỳ, rút quân khỏi Trung Đông để tập trung vào an ninh và chống buôn bán ma túy từ Tây Bán cầu. Chiến lược cũng kêu gọi các đồng minh ở Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tăng cường chia sẻ gánh nặng trong việc ngăn chặn xung đột với Trung Quốc tại eo biển Đài Loan.
Để phân tích chiến lược này và sự thay đổi so với các chuẩn mực trước đây, CFR đã triệu tập sáu chuyên gia về khu vực và xung đột để thảo luận về những tác động toàn cầu của học thuyết an ninh mới của Trump.
Tranh luận về Chiến lược an ninh quốc gia mới của Hoa Kỳ
Rebecca Lissner là thành viên cấp cao về chính sách đối ngoại Hoa Kỳ tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại và là học giả nổi tiếng về chiến lược tổng thể Brady-Johnson, đồng thời là giảng viên tại Trường Jackson về các vấn đề toàn cầu thuộc Đại học Yale.
NSS thứ hai của Trump là một sự thay đổi triệt để – cả về nội dung lẫn giọng điệu so với các chiến lược trước đây – bao gồm cả NSS mà ông đã công bố tám năm trước trong nhiệm kỳ tổng thống đầu tiên. Tài liệu đó, cùng với Chiến lược Quốc phòng Quốc gia đi kèm, đã đặt ra một hướng đi mới cho chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ, nâng tầm khái niệm cạnh tranh giữa các cường quốc với Trung Quốc và Nga. Mặc dù không hoàn hảo cũng không mang tính dự đoán chính sách trong nhiệm kỳ đầu đầy hỗn loạn của Trump, NSS 2017 là một tài liệu nghiêm túc, phác họa một bức tranh toàn diện và các phương pháp để giải quyết những thách thức mà Hoa Kỳ đang phải đối mặt.
Sự rõ ràng về mặt chiến lược đó hoàn toàn không có trong NSS mới, vốn mang tính tranh luận nhiều hơn là chính sách. Ngôi sao chỉ đường của cuộc cạnh tranh quyền lực lớn với Trung Quốc và Nga – mà chính quyền Trump đầu tiên đã xây dựng được sự đồng thuận lưỡng đảng xung quanh – đã không còn nữa. Thay vì mô tả phạm vi và quy mô của thách thức mang tính hệ thống của Trung Quốc đối với Hoa Kỳ và các đồng minh và đối tác của chúng ta, NSS 2025 nêu rõ rằng kinh tế là “mối đe dọa cuối cùng”. Mục tiêu tối quan trọng mới của chính sách Trung Quốc của Washington là “mối quan hệ kinh tế cùng có lợi với Bắc Kinh”. Cuộc thảo luận về Nga tốt nhất cũng chỉ được nói bóng gió: Tài liệu từ chối mô tả mối đe dọa mà Moscow gây ra cho lợi ích của Hoa Kỳ. Thay vào đó, nó chọn cách diễn đạt kỳ lạ, “nhiều người châu Âu coi Nga là mối đe dọa hiện hữu”. Và trong khi NSS 2017 nhấn mạnh Iran và Triều Tiên là những mối đe dọa hạng hai, NSS mới không hề đề cập đến Triều Tiên và hạ thấp mối nguy hiểm do Iran gây ra sau Chiến dịch Búa nửa đêm .
Thay vì tập trung vào cạnh tranh quyền lực lớn đó, một khuôn khổ mang tính ý thức hệ cao độ phản ánh các ưu tiên trong nước của tổng thống. Tây Bán cầu được coi là ưu tiên hàng đầu của Mỹ, với trọng tâm là ngăn chặn di cư, chống lại cái gọi là “khủng bố ma túy” và đảm bảo sự thống trị của Hoa Kỳ thông qua “Hệ luận Trump” của Học thuyết Monroe. Lời kêu gọi về tư thế quân sự của Hoa Kỳ phản ánh “các mối đe dọa cấp bách ở Bán cầu của chúng ta” là một tín hiệu mạnh mẽ về những gì sẽ xảy ra trong Chiến lược Quốc phòng Quốc gia. Và khác xa với giọng điệu nghiêm trọng của tất cả những người tiền nhiệm, NSS này đôi khi lại chuyển sang chỉ trích gay gắt. Nó dành sự chỉ trích gay gắt nhất cho “giới tinh hoa chính sách đối ngoại” của Hoa Kỳ và các đồng minh châu Âu hơn là những bên thực sự có thể đe dọa Hoa Kỳ.
Đọc kỹ NSS sẽ thấy vô số khẳng định vô căn cứ và những mâu thuẫn nội bộ. Nhưng không một văn bản nào có thể thực sự định hướng, nắm bắt hoặc kiểm soát chính sách đối ngoại thường bốc đồng, thất thường và cơ hội của Trump. Hơn nữa, việc công bố không chính thức – một bản phát hành vào đêm khuya dường như không có bài phát biểu kèm theo của tổng thống hoặc cố vấn an ninh quốc gia – cho thấy Nhà Trắng có thể coi NSS chủ yếu là một bài tập kiểm tra, hơn là một tuyên bố ràng buộc về ý định chiến lược. Nhiều đối tượng của nó, từ Đồi Capitol đến các thủ đô đồng minh, nên xem nhẹ nó.
Kế hoạch thống trị Tây bán cầu: Mục tiêu táo bạo, phương pháp đáng ngờ
Will Freeman là thành viên nghiên cứu về Mỹ Latinh tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại.
Khi Trung Quốc vươn lên vị thế đối thủ “gần ngang hàng” với Mỹ, châu Á thường đứng đầu danh sách các ưu tiên gần đây của NSS. Nhưng năm nay, Tây Bán Cầu lại đứng đầu – như đã từng xảy ra vào các năm 1987, 1990 và 2006. Trong khi một số người cho rằng sự điều chỉnh này là thận trọng sau nhiều năm Mỹ cam kết quá mức với các khu vực xa xôi trên thế giới, thì những người khác lại cho rằng NSS đại diện cho sự thu hẹp theo chủ nghĩa cô lập và sự hy sinh ảnh hưởng không cần thiết cho một Trung Quốc và Nga đang trỗi dậy.
Dù có nên đứng đầu danh sách hay không, vẫn có lý do chính đáng để chú ý hơn đến Tây Bán Cầu, cả hiện tại và tương lai. Tội phạm có tổ chức ở Tây Bán Cầu cướp đi sinh mạng của nhiều người Mỹ hơn bất kỳ mối đe dọa an ninh quốc gia nào khác. Những năm gần đây đã phơi bày sự bất lực đáng lo ngại trong việc kiểm soát biên giới phía Nam, gây bất ổn chính trị nội bộ Hoa Kỳ. Tây Bán Cầu giàu tài nguyên thiên nhiên và có vị thế thuận lợi để giúp Hoa Kỳ củng cố các chuỗi cung ứng quan trọng, nhưng Trung Quốc đang cạnh tranh trong lĩnh vực này bằng cách mở rộng ảnh hưởng trong thương mại và cơ sở hạ tầng kỹ thuật số.
NSS nhấn mạnh những thách thức này đã quá hạn từ lâu. Đồng thời, nó đưa ra một tầm nhìn gây tranh cãi, hướng đến các mối đe dọa đối với các nước láng giềng phía Nam của Hoa Kỳ: Mỹ Latinh là khu vực đầu tiên đầy rủi ro, và thứ hai là cơ hội. NSS cho biết chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ sẽ tập trung chủ yếu vào việc ngăn chặn ba mối đe dọa: di cư hàng loạt, tội phạm có tổ chức và “sự xâm nhập thù địch của nước ngoài”.
Ngăn chặn di cư hàng loạt – vốn không được định nghĩa là hợp pháp hay bất hợp pháp – đứng đầu danh sách. Việc cấp quyền công dân “hiếm khi” cho người nước ngoài được mô tả là lý tưởng. Nếu không, NSS cho rằng làm ngược lại sẽ gây căng thẳng “sự gắn kết xã hội”, gia tăng tội phạm và bóp méo thị trường lao động. (Có rất nhiều bằng chứng để bác bỏ những tuyên bố này.) Hãy kỳ vọng các chính phủ hợp tác thực thi pháp luật biên giới – đặc biệt là những chính phủ gần Hoa Kỳ về mặt địa lý – sẽ ít chịu áp lực hơn ở các lĩnh vực khác, như đã xảy ra trong hơn một thập kỷ qua.
NSS sau đó kêu gọi “vô hiệu hóa” “bọn khủng bố ma túy” và “các băng đảng” bằng vũ lực sát thương và tài sản quân sự Hoa Kỳ phối hợp với các đối tác khu vực. NSS áp dụng một cách hiểu hoàn toàn mang tính quân sự về tội phạm có tổ chức và ngụ ý rằng việc thực thi pháp luật thông thường đã và sẽ không hiệu quả. Mặc dù vũ lực sát thương có thể có tác dụng răn đe nhất định, nhưng các nhóm tội phạm cuối cùng vẫn là những doanh nghiệp – được thúc đẩy bởi nhu cầu của Hoa Kỳ và toàn cầu đối với sản phẩm, nguồn cung (ma túy, vàng bất hợp pháp, các tuyến đường di cư) và một môi trường kinh doanh thuận lợi do tham nhũng tràn lan: một từ mà NSS không bao giờ đề cập đến. Việc chống lại chúng như chống lại các cuộc nổi loạn có thể sẽ không hiệu quả.
Cuối cùng, phần này thảo luận về việc “tuyển dụng” các đối tác khu vực để cùng nhau phát triển các địa điểm và nguồn tài nguyên chiến lược, mua hàng hóa của Hoa Kỳ, hoan nghênh đầu tư tư nhân của Hoa Kỳ và thu hẹp “ảnh hưởng thù địch của nước ngoài” thông qua sự kết hợp giữa điều kiện viện trợ, áp lực ngoại giao và “phần thưởng” không xác định. Phần này thảo luận ngắn gọn về việc tăng cường các ưu đãi cho các doanh nghiệp Hoa Kỳ theo đuổi việc chuyển hoạt động sản xuất về gần bờ, một thách thức đối với các chính quyền gần đây khác, mà không đưa ra nhiều chi tiết cụ thể.
Điều thú vị là NSS ít mang tính ý thức hệ hơn khi thảo luận về Tây Bán Cầu so với châu Âu. Trong số các nước láng giềng, “chúng ta không được bỏ qua các chính phủ có quan điểm khác biệt nhưng vẫn chia sẻ lợi ích với chúng ta”, NSS viết. Liệu các đối tác khu vực có thể bao gồm các chế độ độc tài không? NSS có chỗ cho điều này. Mục tiêu là một bán cầu “ổn định tương đối và được quản lý tốt”; chứ không phải, nói rõ hơn, là một bán cầu dân chủ. Hoa Kỳ sẽ ủng hộ việc tôn trọng quyền tự trị và các quyền tự do cơ bản khác ở các quốc gia “chia sẻ các giá trị của chúng ta”, nhưng sẽ không nhấn mạnh các giá trị chung như một điều kiện tiên quyết cho quan hệ đối tác.
NSS hình dung việc “tuyển dụng” các đối tác khu vực có cùng chí hướng. Nhưng Tây Bán Cầu lại là khu vực dân chủ áp đảo. Điều gì sẽ xảy ra nếu cử tri nước ngoài quyết định không muốn bị tuyển dụng và chọn những nhà lãnh đạo phản đối các ưu tiên của Hoa Kỳ? Liệu họ có thể bị ép buộc không? NSS không nói rõ, nhưng việc chính quyền sử dụng thuế quan để gây áp lực buộc tuân thủ về ma túy và di cư, cùng những nỗ lực gần đây nhằm thay đổi cán cân trong các cuộc bầu cử ở Mỹ Latinh, cho thấy câu trả lời là có.
Tóm lại, việc NSS nhấn mạnh vào các nước láng giềng là có thể bảo vệ được, tầm nhìn chủ yếu hướng đến mối đe dọa và các chiến thuật để đi từ A đến B có vẻ đáng ngờ.
Châu Âu đối mặt với thế giới quan đáng ngại của Hoa Kỳ
Liana Fix là nghiên cứu viên cao cấp về châu Âu tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại .
Chiến lược An ninh Quốc gia mới của chính quyền Trump đề xuất một cách tiếp cận “văn minh” làm lăng kính chính để xem xét mối quan hệ với châu Âu – một lục địa đầy rẫy các đồng minh của Hoa Kỳ. Khuôn khổ tư tưởng này hoàn toàn khác biệt so với chính quyền Trump đầu tiên, và thực sự là quan điểm của bất kỳ chính quyền nào trước đây về châu Âu. Theo NSS, vấn đề cốt lõi của lục địa châu Âu là sự thờ ơ với các giá trị “phương Tây” (được hiểu là các giá trị bảo thủ dân tộc chủ nghĩa) và “mất bản sắc dân tộc” do nhập cư và “tỷ lệ sinh giảm mạnh”. Hậu quả được cho là sự trì trệ kinh tế, suy yếu quân sự và ” sự xóa sổ nền văn minh ” của châu Âu.
Khung này cáo buộc châu Âu kiểm duyệt và đàn áp phe đối lập chính trị, mở rộng lời chỉ trích được công bố rộng rãi của Phó Tổng thống JD Vance tại Hội nghị An ninh Munich năm 2025. Nó mô tả Liên minh châu Âu theo các thuật ngữ đối đầu, tuyên bố rằng cơ quan này đã làm suy yếu “tự do chính trị” và “chủ quyền”. Đặc biệt đáng lo ngại đối với người châu Âu là sự tán thành của các đảng cực hữu (“yêu nước”) và mục tiêu đã nêu là “nuôi dưỡng sự phản kháng… trong các quốc gia châu Âu”. Điều này sẽ được các đồng minh châu Âu coi là một nỗ lực không thể chấp nhận được nhằm can thiệp vào công việc nội bộ của họ. Nếu bài kiểm tra đối với một đồng minh châu Âu tốt là mức độ phù hợp với các giá trị bảo thủ dân tộc chủ nghĩa của chính quyền Trump, như NSS này gợi ý, thì điều này không báo hiệu điều tốt cho tương lai của mối quan hệ xuyên Đại Tây Dương. Chiến lược mới này không chỉ đánh dấu sự kết thúc của liên minh xuyên Đại Tây Dương dựa trên các giá trị tự do mà còn là sự định hướng lại theo hướng liên minh của những người phi tự do.
Nga không bị chỉ trích trong NSS và đáng ngạc nhiên là quốc gia này không được xác định là đối thủ của Hoa Kỳ. Thay vào đó, người châu Âu bị chỉ trích vì thiếu những nỗ lực hòa bình thực sự ở Ukraine và những kỳ vọng “phi thực tế”, được cho là trái ngược với mong muốn hòa bình của người dân châu Âu. Về Nga và Ukraine, NSS đặt ưu tiên vào mối quan hệ cường quốc Hoa Kỳ-Nga và nhấn mạnh sự ổn định chiến lược ( New START thuộc loại này) cũng như quản lý leo thang với Nga ở châu Âu. NSS cam kết về sự tồn tại của Ukraine như một “nhà nước khả thi” và việc tái thiết nước này, nhưng không nêu rõ cách thức đạt được mục tiêu này. Trong khi chiến lược bổ sung rằng Hoa Kỳ muốn NATO “ngăn chặn thực tế” của một “liên minh mở rộng vĩnh viễn”, thì chính quyền lại viết rằng họ phản đối chính sách cửa mở của NATO.
NSS cũng tuyên bố rằng châu Âu vẫn giữ vai trò chiến lược và “văn hóa” quan trọng trong việc duy trì khả năng cạnh tranh của Hoa Kỳ. Điều này cho thấy một mức độ nhất định về sự đồng thuận mong muốn trong chính sách với Trung Quốc “nhằm chống lại tình trạng dư thừa năng lực sản xuất và đánh cắp công nghệ”. Tuy nhiên, điều này đặc biệt đúng với Trung Âu, Đông Âu và Nam Âu, được mô tả là “các quốc gia lành mạnh” cần được mở rộng quan hệ, trong khi các đồng minh lâu năm ở Tây Âu, chẳng hạn như Đức, lại được đặc biệt chú ý để tiếp tục duy trì sự phụ thuộc.
Bài phát biểu của Vance tại Munich hồi tháng Hai có thể được diễn giải là quan điểm tư tưởng của riêng phó tổng thống và một bộ phận của phe cực đoan MAGA. Nhưng giờ đây, những quan điểm này đã trở thành chính sách chính thức của chính quyền, điều này sẽ chỉ thúc đẩy nỗ lực của châu Âu nhằm phòng ngừa Hoa Kỳ và xây dựng quyền tự chủ của riêng mình.
Một chiến lược Trung Đông xung đột với cách tiếp cận của Trump
Steven A. Cook là thành viên cấp cao của Eni Enrico Mattei về nghiên cứu Trung Đông và Châu Phi tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại.
Tuyên bố về Trung Đông trong Chiến lược An ninh Quốc gia, khẳng định rằng khu vực này không còn là trọng tâm trong chính sách của Hoa Kỳ, hoàn toàn phù hợp với lập trường mà Trump đã khẳng định trong ba chiến dịch tranh cử tổng thống. Điều này cũng trùng khớp với bài phát biểu của ông tại Riyadh, Ả Rập Xê Út, hồi tháng 5 năm ngoái, khi tổng thống tuyên bố rằng kỷ nguyên xây dựng quốc gia và can thiệp chung vào công việc nội bộ của các nước Trung Đông của Mỹ đã kết thúc.
Trong những phát biểu đó, ông đã đề cập đến sự phát triển kinh tế và những thay đổi xã hội đang diễn ra trên khắp vùng Vịnh để nhấn mạnh rằng người dân trong khu vực có thể tự quyết định cách họ lựa chọn sắp xếp xã hội của mình và họ có khả năng đạt được những thành tựu đáng kể mà không cần sự giúp đỡ của Washington. Tuyên bố này thật sáng suốt sau ba thập kỷ Hoa Kỳ thất bại trong việc cải thiện chính trị và văn hóa của các nước Trung Đông.
Đồng thời, NSS và khuynh hướng của tổng thống muốn giảm bớt vai trò của Hoa Kỳ trong khu vực lại mâu thuẫn với cách tiếp cận của Nhà Trắng kể từ khi Trump trở lại nắm quyền. Quân đội Hoa Kỳ hiện có sự hiện diện mạnh mẽ tại thị trấn Kiryat Gat ở miền nam-trung Israel, nơi họ đang giám sát kế hoạch hòa bình của Trump cho Dải Gaza, một kế hoạch có yếu tố xây dựng quốc gia mạnh mẽ. Nhà Trắng cũng đang tích cực tham gia vào nỗ lực giải giáp Hezbollah và xây dựng quan hệ bình thường giữa Israel và Lebanon. Và tổng thống đã quan tâm tích cực đến quá trình chuyển đổi của Syria, dỡ bỏ các lệnh trừng phạt, kêu gọi Quốc hội thực hiện thêm các biện pháp hỗ trợ tái thiết Syria và gây sức ép buộc Israel tham gia đối thoại với Syria về an ninh biên giới. Đúng là Trump muốn các chủ thể khu vực, đặc biệt là Ả Rập Xê Út và Thổ Nhĩ Kỳ, giúp đỡ trong việc thúc đẩy quá trình chuyển đổi của Syria, nhưng rõ ràng là ông vẫn rất quan tâm đến việc đảm bảo người dân Syria có một tương lai hòa bình và thịnh vượng.
Cuối cùng, NSS đã phạm sai lầm khi cho rằng vì Hoa Kỳ đang cạnh tranh với Trung Quốc, Washington có thể hạ thấp tầm quan trọng của Trung Đông. Trung Quốc có tham vọng toàn cầu, bao gồm cả Trung Đông. Mặc dù Bắc Kinh dường như không quan tâm đến việc đảm bảo an ninh và ổn định, đặc biệt là ở vùng Vịnh, nhưng các nhà lãnh đạo Trung Quốc lại có ý định trở thành những tác nhân có ảnh hưởng trong khu vực và đã thể hiện khả năng làm suy yếu chính sách Trung Đông của Hoa Kỳ, dù là thông qua quan hệ với Iran hay chính sách của nước này ở Biển Đỏ – cả hai đều khiến Hoa Kỳ khó kiềm chế hoặc vô hiệu hóa các mối đe dọa đối với lợi ích của mình.
Chính sách Châu Phi mỏng bao trùm lãnh thổ quen thuộc
Michelle D. Gavin là thành viên cấp cao của Ralph Bunche về nghiên cứu chính sách châu Phi tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại.
Phần về châu Phi trong Chiến lược An ninh Quốc gia của chính quyền Trump được định vị là một bước chuyển mạnh mẽ so với quá khứ, nhưng về cơ bản vẫn phản ánh một số ưu tiên của các chính quyền trước. Giải quyết xung đột, phòng ngừa xung đột, và tăng cường thương mại và đầu tư Mỹ-châu Phi không phải là những trọng tâm mới.
Việc đề cập đến “các quốc gia được chọn” trong văn bản có nét tương đồng với khái niệm “các quốc gia chủ chốt” của chính quyền George W. Bush, và việc đề cập đến các cơ hội trong lĩnh vực điện lực cũng không khác mấy so với nỗ lực mở rộng khả năng tiếp cận năng lượng của chính quyền Barack Obama. Một số người sẽ tìm thấy tia hy vọng trong chiến lược này khi đề cập rõ ràng đến việc cải cách Đạo luật Tăng trưởng và Cơ hội Châu Phi (AGOA), một chế độ tiếp cận thị trường được thiết lập dưới thời Tổng thống Bill Clinton cho hàng hóa Châu Phi nhưng đã hết hiệu lực dưới thời chính quyền Trump.
Nhưng ba đoạn văn mà chiến lược này dành cho lục địa châu Phi rộng lớn cũng đặt ra nhiều câu hỏi chưa có lời giải đáp. Nó không đề cập gì đến quản trị, trong khi thể hiện mong muốn hợp tác với “các quốc gia có năng lực và đáng tin cậy”. Môi trường đầu tư hấp dẫn không thể được thiết lập nếu không có quản trị hiệu quả, pháp quyền và các cơ chế giải trình hiệu quả để ngăn chặn tham nhũng.
Nhưng những ý tưởng này dường như không thúc đẩy việc chính quyền tìm kiếm “các đối tác được lựa chọn”. Mặc dù chiến lược này cho thấy Hoa Kỳ nên quan tâm đến chủ nghĩa cực đoan bạo lực đang di căn đã bén rễ ở Sahel và các nơi khác, nhưng nó hoàn toàn không đề cập đến việc phải làm gì với vấn đề này. Nhìn chung, phần thông tin ít ỏi này không phải là bước ngoặt đột phá như nó tuyên bố, cũng không phải là một góc nhìn rõ ràng về chiến lược đã được hoạch định của Hoa Kỳ đối với một lục địa sẽ sớm chiếm một phần tư dân số toàn cầu.
Kiểm chứng thực tế về ‘Tổng thống hòa bình’
Paul B. Stares là nghiên cứu viên cao cấp của chương trình General John W. Vessey về phòng ngừa xung đột và là giám đốc Trung tâm Hành động Phòng ngừa tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại. Abi McGowan và Molly Carlough—các thành viên trong đội ngũ nhân viên của trung tâm—đã đóng góp vào bài phân tích này.
Bản NSS mới công bố nhắc lại lời khẳng định trước đó của Tổng thống Trump rằng ông xứng đáng được ca ngợi là “tổng thống hòa bình” vì đã “giải quyết” tám “cuộc xung đột dữ dội” chỉ trong vài tháng.
Giá mà thực tế này là sự thật. Giống như nhiều tuyên bố của Trump, thực tế đơn giản là không ủng hộ luận điệu của ông – ít nhất là không theo mức độ mà ông tin hoặc muốn công chúng tin.
Một mặt, không thể phủ nhận rằng Trump đã đặt mục tiêu trở thành một người kiến tạo hòa bình ngay từ đầu nhiệm kỳ. Mặt khác, cũng không thể phủ nhận rằng tổng thống và các quan chức cấp cao của Hoa Kỳ đã nỗ lực hết mình để theo đuổi mục tiêu đó trong nhiều bối cảnh khác nhau. Vì điều này, họ xứng đáng được ghi nhận.
Tuy nhiên, kết quả tốt nhất vẫn còn lẫn lộn, và việc tuyên bố mình là người chịu trách nhiệm duy nhất hoặc chính cho bất kỳ tiến triển tích cực nào đã diễn ra dưới thời ông là điều đáng ngờ. Tám trường hợp được trích dẫn là “củng cố” “di sản” kiến tạo hòa bình của Trump đều mang tính thiên vị.
Trước hết, trong hai trường hợp — giữa Kosovo và Serbia, Ai Cập và Ethiopia — không có xung đột nào đang diễn ra đòi hỏi phải được dập tắt. Nguyên nhân sâu xa của những bất đồng giữa họ vẫn chưa được giải quyết. Trong một thành tựu được tuyên bố khác, mang lại hòa bình cho Armenia và Azerbaijan, cuộc xung đột trên thực tế đã kết thúc trước khi Trump nhậm chức. Đối với ba chiến thắng được cho là khác — làm trung gian cho các lệnh ngừng bắn giữa Ấn Độ và Pakistan, Iran và Israel, và Campuchia và Thái Lan — sự can thiệp của Trump dường như đã tạo ra sự khác biệt, nhưng hầu hết các nhà quan sát tin rằng những xung đột này có thể bùng phát bất cứ lúc nào. Thực tế, chúng đã bắt đầu trở nên căng thẳng. Và trong hai trường hợp cuối cùng — xung đột DRC-Rwanda và Israel-Hamas — cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, bất chấp tất cả những lời tung hô.
Cũng cần nhấn mạnh rằng Tổng thống Trump vẫn chưa mang lại hòa bình cho Ukraine, như ông đã tuyên bố ban đầu sẽ làm trong vòng hai mươi bốn giờ sau khi nhậm chức. Chính quyền của ông cũng chưa làm được gì đáng kể, nếu có, để chấm dứt cuộc tàn sát ở Sudan – một trong những cuộc xung đột kinh hoàng nhất trong lịch sử gần đây. Trong khi đó, ông vẫn thường xuyên đe dọa các quốc gia khác, bao gồm cả việc đe dọa sử dụng vũ lực.
Tóm lại, mong muốn được biết đến như một nhà hòa giải vĩ đại của Tổng thống Trump là một khát vọng đáng khen ngợi, một ngày nào đó có thể trở thành hiện thực, nhưng vẫn còn nhiều việc phải làm – và chưa làm – trước khi danh hiệu đó có thể được trao tặng.
Posted in Tin tức | Comments Off on Asfura, ứng cử viên bảo thủ tại Honduras, mở cửa quan hệ với Đài Loan, thấy khoảng cách dẫn trước trong cuộc bầu cử đang thu hẹp