Andie Parry, Alexandra Braverman, Siddhant Kishore, Ben Rezaei và Nicholas Carl
Thông tin đóng cửa: 2:00 chiều ET
Dự án Các mối đe dọa nghiêm trọng (CTP) tại Viện Doanh nghiệp Hoa Kỳ và Viện Nghiên cứu Chiến tranh (ISW) công bố Bản cập nhật về Iran, cung cấp thông tin chi tiết về Iran và các hoạt động do Iran tài trợ làm suy yếu sự ổn định trong khu vực và đe dọa đến lực lượng và lợi ích của Hoa Kỳ.
Nhấp vào đây để xem bản đồ tương tác của CTP và ISW về các hoạt động trên bộ của Israel và tại đây để xem bản đồ tương tác của CTP và ISW về cuộc tấn công của phe đối lập đang diễn ra tại Syria. Các bản đồ này được cập nhật hàng ngày cùng với các bản đồ tĩnh có trong báo cáo này.
Johanna Moore, Kelly Campa, Katherine Wells, Carolyn Moorman, Ria Reddy, Alexandra Braverman, Ben Rezaei, Annika Ganzeveld và Brian Carter
Thông tin đóng cửa: 2:00 chiều ET
Dự án Các mối đe dọa nghiêm trọng (CTP) tại Viện Doanh nghiệp Hoa Kỳ và Viện Nghiên cứu Chiến tranh (ISW) công bố Bản cập nhật về Iran, cung cấp thông tin chi tiết về Iran và các hoạt động do Iran tài trợ làm suy yếu sự ổn định trong khu vực và đe dọa đến lực lượng và lợi ích của Hoa Kỳ.
Mục 1 trong 2 Hình ảnh chụp bằng máy bay không người lái cho thấy Quảng trường Yusuf al-Azma, sau khi lật đổ Bashar al-Assad của Syria, tại Damascus, Syria, ngày 16 tháng 12 năm 2024. REUTERS/Yosri Al Jamal
Tags: Hoa kỳ, Syria, tin tức thế giới Posted in Tin tức | Comments Off on TT đắc cử Trump nói về Syria: Thổ Nhĩ Kỳ nắm giữ chìa khóa tương lai của Syria
Johanna Moore, Annika Ganzeveld, Kelly Campa, Alexandra Braverman, Siddhant Kishore, Ben Rezaei, Christina Harward, Adiv Kuray, Avery Borens và Brian Carter
Tags: Syria, tin tức thế giới Posted in Syria | Comments Off on Syria – Bị chấn động bởi sự sụp đổ đột ngột của Assad, Syria đang đối mặt với bước ngoặt chấn động
Triều đại của Bachar Al Assad vừa chấm dứt sau khi bị lật đổ bởi lực lượng nổi dậy. Được mệnh danh là « đồ tể » của Syria, Bachar Al Assad để lại một trang sử nhuốm máu đỏ cho Syria sau hơn 20 chục năm cầm quyền. Trấn áp để cai trị, chế độ độc tài Syria có một danh sách dài các hành vi tàn ác nhất, từ việc sử dụng vũ khí hóa học, chính sách « làm mất tích », đến những cuộc tra tấn, hành quyết hàng loạt, những lạm dụng tình dục, nhắm vào phụ nữ và cả trẻ em.
Đăng ngày: 11/12/2024 – 12:35Sửa đổi ngày: 11/12/2024
Bachar Al Assad là con thứ của cựu độc tài Hafez Al-Assad. Lẽ ra con trai cả của gia đình mới là người kế nhiệm chức tổng thống của cha, nhưng anh trai Bassel đã bỏ mạng trong một tai nạn xe hơi, nên ông Hafez buộc phải gọi con trai út Bachar về cai trị Syria. Bachar Al Assad chính thức được « bầu » làm tổng thống vào ngày 25/06/2000, sau khi Hafez Al Assad qua đời. Vì Bachar Al Assad có thời gian học và làm nghề bác sĩ chuyên khoa mắt, sống tại Luân Đôn, Anh Quốc, nên phương Tây ban đầu có ấn tượng tốt về vị tổng thống này. Trước cuộc can thiệp của Mỹ vào láng giềng Irak khiến Syria lo ngại, Bachar Al Assad đã tỏ ra thiện chí với phương Tây, cung cấp nguồn lực, cũng như tin tức tình báo, hỗ trợ các cuộc chiến chống khủng bố của Pháp và Mỹ.
Lúc đó phương Tây lo sợ rằng nếu chế độ Al Assad sụp đổ thì tổ chức khủng bố Daesh sẽ chiếm thế thượng phong và tổng thống Syria đã biết khai thác nỗi sợ này để bắt chẹt, coi mình là thành lũy duy nhất chống lại Nhà nước Hồi giáo, buộc thế giới phải “một là chọn tôi, hai là hỗn loạn”, được thể hiện trong bộ phim tài liệu trên kênh France 5 của đạo diễn Pháp Antoine Vitkine. Vì lẽ đó mà dường như Bachar có thể tự do cho phép mình lộng hành, với các cuộc trấn áp tàn bạo nhất, song song với sự yểm trợ của Nga và Iran, duy trì chế độ độc tài.
Bachar Al Assad đã làm gì để nhận được biệt danh « đồ tể » của Syria ?
Ngay từ những cuộc biểu tình tự phát đầu tiên vào năm 2011 trong không khí của Mùa Xuân Ả Rập, những người trẻ phun sơn, vẽ lên tường dòng chữ : “Đến lượt ông rồi đấy, bác sĩ ạ”, ám chỉ tới Bachar Al Assad. Ngay lập tức, những người này bị cảnh sát bắt giữ, tra tấn, khiến cơn thịnh nộ của người Syria đòi quyền tự do ngày càng lớn mạnh. Những người chống đối chế độ ngày càng đông đảo. Bachar Al Assad quyết định cử quân đội, xả súng, tấn công vào chính người dân của mình, với lý do trấn áp những kẻ « bị nước ngoài lôi kéo », « những kẻ khủng bố ».
Nhiều quân nhân, sĩ quan không thể tuân theo các chỉ thị dã man từ giới cầm quyền, tách khỏi quân đội, tập hợp trong Quân đội Syria Tự Do. Phe đối lập ngày càng lớn mạnh và dần trang bị vũ khí. Cuộc nổi dậy của quần chúng dần trở thành cuộc nội chiến, với các cuộc giao tranh bằng vũ khí hạng nặng, các máy bay ném bom. Đến mùa hè năm 2011, Bachar đã mất quyền kiểm soát một nửa lãnh thổ Syria, những nước phương Tây như Pháp và Hoa Kỳ ủng hộ Assad cho rằng chế độ này đã kết thúc.
Từ vũ khí hóa học, đến những cuộc bỏ tù vô cớ, lạm dụng tình dục công khai
Thế nhưng, theo nhận định của Deutsche Welle, « để làm suy yếu một cuộc cách mạng thì cần phải tạo ra một quỷ dữ ». Để bám trụ quyền lực, nhà độc tài Syria đã chứng minh sự tàn bạo khét tiếng của mình. Điển hình là cuộc tấn công bằng khí độc sarin ở Đông Ghouta vào ngày 21/08/2013, khiến ít nhất 1500 người bỏ mạng, bao gồm cả trẻ em. Phe nổi dậy cáo buộc chính phủ đứng sau vụ này, nhưng chế độ Al Assad phủ nhận.
Từ năm 2013 đến 2018, Đông Goutha cũng bị quân đội phong tỏa, bao vây, Các cuộc bắn phá liên lục, không chỉ nhắm vào các cơ sở dân sự mà vào cả bệnh viện. Người dân không thể tiếp cận nguồn lương thực, thuốc men và viện trợ nhân đạo, « sống trong điều kiện vô nhân đạo », đến khi chết đói, như báo cáo của Amnesty International.
Nhà tù, trại hành quyết hàng loạt của chế độ
Chế độ của Al Assad còn « nổi tiếng » với chính sách « làm mất tích » người dân, trong hơn chục năm nội chiến. Kể từ năm 2011, khi cuộc xung đột bắt đầu,.
Tổ chức Syrian Network for Human Rights (SNHR) cáo buộc chế độ Assad phải chịu trách nhiệm cho 135.706 vụ mất tích, bao gồm 3.691 trẻ em và 8.484 phụ nữ. Đó là những người bị chính quyền bắt đi và không ai biết tung tích sau đó.
Al Assad cũng nhắm vào nhân viên y tế, những người chỉ trích, những người bất đồng chính kiến, nhà báo và người biểu tình, cũng như gia đình và cộng sự của họ. Hầu hết các vụ mất tích được các tổ chức nhân quyền trong nước và quốc tế báo cáo dường như đều có động cơ chính trị đằng sau.
Báo cáo của Cao Uỷ Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc cho biết trong hơn một thập kỷ, hơn 300 000 thường dân Syria đã bị giết hại, 13,5 triệu người phải đi tị nạn. Hàng triệu phụ nữ và trẻ em đã phải di dời, đến những khu vực khác ở trong nước, hoặc nước ngoài. Những người trở về thì phải đối mặt với nguy cơ bị giam giữ tùy tiện, tra tấn và “cưỡng bức mất tích”.
Những nhà giam ở Syria trở thành nỗi ám ảnh, không chỉ là « trại tập trung », mà là nơi « hành quyết hàng loạt ». Những tù nhân sống không bằng chết, bị tra tấn, bỏ đói, điều kiện vệ sinh tồi tệ nhất và dĩ nhiên không được chữa trị.
Quấy rối tình dục và lạm dụng tràn lan trong quá trình giam giữ mà cả nam và nữ giới đều là nạn nhân, theo những lời chứng mà nhiều tổ chức nhân quyền và Trung tâm Hiến pháp và Nhân quyền Châu Âu (ECCHR) thu được.
Sử dụng bạo lực tình dục làm vũ khí chiến tranh
Báo báo của trang Zero Impunity thì nhấn mạnh việc sử dụng bạo lực tình dục một cách có hệ thống, bao gồm cả việc hãm hiếp trẻ em, của chế độ Bachar Al Assad như một vũ khí chiến tranh, « để khủng bố người dân », chia rẽ cộng đồng và « trừng phạt gia đình » của những người tình nghi thuộc phe đối lập. Các hành vi này không chỉ được thực hiện tại các nhà tù, tại những trạm kiểm soát, cũng như những khu vực xung đột, cả ở những nơi công cộng, trước sự chứng kiến của những người thân, để trấn áp, răn đe, đặc biệt là ở các vùng nổi dậy.
Chế độ Assad cũng cố tình che giấu thông tin về nơi ở, số phận và thậm chí là cái chết của những người bị giam giữ, từ chối quyền cơ bản của gia đình là được thương tiếc hoặc tổ chức tang lễ cho những người thân.
Cuộc nội chiến ở Syria đã đẩy chế độ Al Assad đến sát vực thẳm vào năm 2015, khi chính quyền chỉ kiểm soát được 10 % đất nước, quân đội kiệt quệ, kinh tế khủng hoảng, tỷ lệ nghèo đói gia tăng. Nếu như không có đồng minh Nga và Iran và lực lượng Hezbollah ở Liban, thì có lẽ Al Assad đã không thể tại vị lâu đến vậy. Trước yêu cầu hỗ trợ từ chính phủ Syria, máy bay phản lực của Nga đã ném bom xuống Syria, khẳng định rằng các mục tiêu là “những kẻ khủng bố”, giúp chính quyền Damas giành lại quyền kiểm soát hai phần ba lãnh thổ, và tiếp tục ách cai trị độc tài của nhà Al Assad.
Syria có bị quốc tế trừng phạt ?
Vào ngày 26/05/2021, ông Bachar Al Assad được « bầu lại » làm tổng thống cho nhiệm kỳ thứ tư, với kết quả không có gì bất ngờ, 95,1 % phiếu ủng hộ. Đây là nhiệm kỳ thứ hai kể từ sau cuộc nội chiến bắt đầu từ năm 2011, trong bối cảnh Syria phải đối mặt với nhiều trừng phạt quốc tế.
Luật Cesar được Quốc Hội Mỹ thông qua vào năm 2020 cấm tất cả các giao dịch tài chính với Syria để cô lập chế độ này vì các hành vi tàn bạo của chế độ cầm quyền. Vào ngày 15/11/2023, Pháp đã ra lệnh bắt giữ quốc tế đối với Bachar Al-Assad, vì những cáo buộc phạm tội chống lại loài người, khi sử dụng vũ khí hóa học tấn công vào thường dân. Một ngày sau đó, Tòa án Công lý quốc tế của Liên Hiệp Quốc cũng đã ra lệnh cho Syria chấm dứt các hành động tra tấn, dã man, hèn hạ, chống lại chính người dân của mình.
Trước các báo cáo của nhiều tổ chức nhân quyền, sự lên án của quốc tế, chế độ độc tài có sự yểm trợ của Nga, thành viên thường trực của Hội đồng Bảo An, dùng quyền phủ quyết làm tê liệt các nỗ lực của Liên Hiệp Quốc đưa ra các quyết định cứng rắn nhắm vào chính quyền Al Assad.
Bất chấp các tội ác chiến tranh, chống lại loài người được ghi nhận, chế độ do Bachar Al Assad lãnh đạo vẫn được cho gia nhập lại Liên đoàn Ả Rập vào năm 2023, khơi dậy những chỉ trích về việc bình thường hóa quan hệ với Damas
Tags: Syria, tin tức thế giới Posted in Tin tức | Comments Off on Triều đại của « đồ tể » Bachar Al Assad: Một trang sử nhuốm máu và nước mắt ở Syria
Annika Ganzeveld, Ria Reddy, Siddhant Kishore, Andie Parry, Carolyn Moorman, Katherine Wells và Brian Carter
Hayat Tahrir al Sham (HTS) đang thành lập một chính phủ chuyển tiếp và hòa giải với các thành viên của chế độ Syria cũ và Quân đội Ả Rập Syria (SAA). HTS đang cố gắng đảm bảo tính liên tục của chính quyền để ngăn chặn tình trạng hỗn loạn lan rộng ở Syria, điều này phù hợp với cách tiếp cận lâu dài của HTS đối với “các khu vực được giải phóng”. [1] HTS đã bổ nhiệm Thủ tướng Chính phủ Cứu rỗi Syria do HTS lãnh đạo Mohammad al Bashir làm người lãnh đạo chính phủ chuyển tiếp vào ngày 9 tháng 12. [2] HTS đã thành lập Chính phủ Cứu rỗi ở tây bắc Syria vào năm 2017. [3] Bashir đã gặp thủ lĩnh HTS Abu Mohammed al Jolani và cựu Thủ tướng Chế độ Assad Mohammed al Jalali vào ngày 9 tháng 12 để thảo luận về việc chuyển giao quyền lực từ chế độ Assad sang HTS. [4] Jalali tuyên bố vào ngày 8 tháng 12 rằng ông và HTS đã nhất trí về “tầm quan trọng của việc bảo tồn các thể chế chính phủ và cố gắng đưa 400.000 nhân viên trở lại làm việc”. [5] Bộ trưởng Tư pháp của Chính phủ Cứu rỗi do HTS lãnh đạo, Shadi al Waisi đã gặp riêng Bộ trưởng Tư pháp của Chế độ Assad, Ahmed al Sayeh, vào ngày 9 tháng 12 để thảo luận về “một cuộc chuyển giao hiệu quả”. [6] HTS đã nhanh chóng triển khai bộ máy quản lý của riêng mình tại các khu vực của Syria mà họ đã giải phóng khỏi Chế độ Assad trong quá khứ. [7] HTS có thể đã nhận ra một cách chính xác rằng họ không thể dựa vào bộ máy chính phủ nhỏ hơn nhiều và tập trung vào Idlib của riêng mình để quản lý toàn bộ Syria mà họ mới chiếm được gần đây và sẽ cần phải dựa vào các thể chế của chính phủ Syria trong thời gian tạm thời.
HTS đã công bố vào ngày 9 tháng 12 lệnh đại xá cho tất cả quân nhân của chế độ Syria mà chế độ đã bắt buộc nhập ngũ.[8] HTS nhấn mạnh rằng cuộc sống của những cá nhân này “an toàn” và “không được phép tấn công họ”.[9] HTS cũng đã tìm cách đưa quân nhân và nhân viên an ninh của chế độ Syria vào đời sống dân sự tại Thành phố Aleppo kể từ khi chiếm được thành phố này vào ngày 30 tháng 11.[10] CTP-ISW trước đó đã lưu ý rằng việc đưa những người từng tham chiến vào đời sống dân sự có thể đảm bảo sự ổn định và an ninh trong giai đoạn chuyển tiếp sau xung đột.[11]
HTS có thể đang cố gắng cải thiện hình ảnh của mình trong mắt người dân Syria và cộng đồng quốc tế bằng cách tự định hình mình là một tổ chức tận tụy xây dựng một nhà nước Syria đa nguyên. HTS tuyên bố vào ngày 9 tháng 12 rằng “nghiêm cấm” can thiệp vào sự lựa chọn trang phục của phụ nữ hoặc yêu cầu phụ nữ ăn mặc kín đáo.[12] HTS nhấn mạnh rằng “tôn trọng quyền của cá nhân là nền tảng để xây dựng một quốc gia văn minh”.[13] HTS tuyên bố riêng vào ngày 9 tháng 12 rằng “nghiêm cấm” tấn công hoặc đe dọa các nhà báo và phóng viên.[14] Không rõ liệu HTS có bảo vệ vô thời hạn quyền của phụ nữ và nhà báo hay không. “Cảnh sát đạo đức” của HTS, được gọi là Markaz al Falah, trước đây đã bắt giữ phụ nữ vì ăn mặc “không phù hợp”.[15] HTS cũng đã bỏ tù các nhà báo chỉ trích sự cai trị của mình ở tây bắc Syria.[16]
Lực lượng Dân chủ Syria (SDF) do người Kurd kiểm soát và được Hoa Kỳ hậu thuẫn có thể phải đối mặt với nhiều thách thức hơn trong việc quản lý các khu vực của người Ả Rập ở đông bắc Syria do sự nổi lên của chính phủ chuyển tiếp do HTS lãnh đạo như một giải pháp thay thế khả thi cho SDF. Sự phản đối của người dân địa phương đối với sự cai trị của SDF đã nổ ra ở một số thành phố và làng mạc ở Tỉnh Raqqa kể từ khi chế độ Assad sụp đổ.[17] Các nguồn tin Ả Rập đưa tin rằng người dân địa phương đã chiếm giữ các trạm kiểm soát quân sự và trụ sở của SDF ở Karamah và Tabqa vào ngày 8 tháng 12.[18] SDF đã triển khai quân tiếp viện đến Karamah vào ngày 9 tháng 12 và tiến hành một chiến dịch bắt giữ lớn ở một số ngôi làng có liên quan đến các hoạt động của phe đối lập vào ngày hôm trước.[19] Sự kháng cự có vũ trang tại địa phương ở những thị trấn này dường như không được tổ chức hoặc trang bị đủ tốt để buộc SDF phải rời khỏi những khu vực này. Sự xuất hiện của chính phủ chuyển tiếp có thể gây ra một vấn đề nghiêm trọng cho SDF, vốn có mối quan hệ khó khăn với cư dân Ả Rập địa phương. Sự tồn tại của chế độ này—và nguy cơ các khu vực của người Ả Rập ở đông bắc Syria có thể rơi trở lại dưới sự kiểm soát của chế độ—đã đóng vai trò như một chất làm giảm các cuộc nổi dậy quy mô lớn chống lại SDF. Một số khu vực có đa số người Ả Rập ở Tỉnh Deir ez Zor đã bắt đầu một cuộc nổi dậy có vũ trang và tham gia các cuộc biểu tình chống lại SDF vào mùa thu năm 2023, tuy nhiên, điều này cho thấy sự bất mãn hiện có trong khu vực.[20] Chỉ huy SDF Mazloum Abdi gọi sự sụp đổ của Assad là “một cơ hội để xây dựng một Syria mới dựa trên nền dân chủ và công lý” vào ngày 8 tháng 12, nhưng không giải thích thêm về thiện chí tham gia chính phủ chuyển tiếp của SDF.[21]
SDF cũng đang phải đối mặt với sự bất đồng chính kiến tại địa phương ở các khu vực của Tỉnh Deir ez Zor mà họ đã chiếm được từ chế độ Syria vào ngày 6 tháng 12.[22] Các nhóm đối lập địa phương đã biểu tình tại Thành phố Deir ez Zor vào ngày 9 tháng 12, kêu gọi chính quyền chuyển tiếp do HTS lãnh đạo nắm quyền kiểm soát thành phố.[23] Các phương tiện truyền thông địa phương đưa tin rằng SDF đã nổ súng vào những người biểu tình và giết chết một số người trong số họ.[24] Phòng điều hành Fateh Mubin liên kết với HTS đã xác nhận rằng lực lượng của họ đã hoạt động tại Thành phố Deir ez Zor vào ngày 7 tháng 12, ngay trước khi Assad chạy trốn khỏi đất nước.[25] Các phương tiện truyền thông địa phương kể từ đó đã đưa tin rằng các đoàn xe liên kết với Fateh Mubin đang hoạt động giữa Deir ez Zor và Albu Kamal, nhưng rất ít nguồn tin đáng tin cậy đưa tin về các cuộc đụng độ trực tiếp giữa SDF và các lực lượng liên kết với HTS.[26] Các cuộc giao tranh giữa SDF và phe đối lập địa phương chứng minh rằng các lực lượng liên kết với HTS vẫn chưa thiết lập được quyền kiểm soát an ninh hoàn toàn đối với hành lang Deir ez Zor.[27]
Quân đội Quốc gia Syria (SNA) do Thổ Nhĩ Kỳ hậu thuẫn cũng đang tấn công SDF khi SDF đang đấu tranh với bất đồng chính kiến nội bộ. Lực lượng SNA tiến về phía đông Manbij đến Cầu Qara Qozak và Đập Tishrin, đây là hai cửa sông quan trọng trong lãnh thổ SDF.[28] SDF xác nhận rằng lực lượng của họ đã giao tranh với các chiến binh SNA tại cả hai địa điểm và không thừa nhận rằng lực lượng của họ đã mất quyền kiểm soát các cửa sông.[29] Tuy nhiên, phương tiện truyền thông đối lập tuyên bố rằng SNA đã kiểm soát Cầu Qara Qozak và đăng một video từ địa điểm này.[30] SDF tiếp tục tranh chấp rằng lực lượng SNA đã giành quyền kiểm soát hoàn toàn Manbij vào ngày 9 tháng 12.[31] SNA tuyên bố rằng họ đã chiếm được Manbij vào ngày 8 tháng 12.[32]
Lực lượng Phòng vệ Israel (IDF) tiếp tục thiết lập vùng đệm ở Syria dọc theo Cao nguyên Golan vào ngày 9 tháng 12. Bộ trưởng Ngoại giao Israel Gideon Saar tuyên bố vào ngày 9 tháng 12 rằng IDF “tiến vào các vị trí mới” trong vùng tách khỏi Syria và Cao nguyên Golan do Israel kiểm soát.[33] Một phóng viên Đài phát thanh Quân đội Israel đã đưa tin vào ngày 9 tháng 12 rằng IDF đã tiến vào vùng tách khỏi vài km.[34] Hình ảnh định vị địa lý được đăng vào ngày 8 tháng 12 cho thấy lực lượng Israel gần một vị trí của Lực lượng Quan sát Tách khỏi Liên hợp quốc (UNDOF) trên Núi Hermon.[35] Lực lượng Israel đã chiếm được một vị trí của SAA trên đỉnh Núi Hermon vào ngày 8 tháng 12.[36] Hình ảnh định vị địa lý được đăng vào ngày 9 tháng 12 cũng cho thấy xe tăng Israel tiến vào vùng tách khỏi từ Majdal Shams ở Cao nguyên Golan và lực lượng Israel hoạt động ở phía tây thị trấn Hader thuộc Tỉnh Quneitra.[37] IDF đã hoạt động tại các thành phố Quneitra và al Hamidiyah vào ngày 9 tháng 12 sau khi đưa ra cảnh báo cho người dân ở các thành phố này vào ngày 8 tháng 12 rằng hãy ở trong nhà.[38]
Không quân IDF tiếp tục tiến hành các cuộc không kích nhằm vào các địa điểm cũ của SAA và Hezbollah ở Liban tại Syria vào ngày 9 tháng 12. Một phóng viên của Đài phát thanh Quân đội Israel đã đưa tin vào ngày 9 tháng 12 rằng IAF đã tiến hành các cuộc không kích nhằm vào hơn 100 mục tiêu của SAA trong ngày qua.[39] IAF đã nhắm vào Sư đoàn 9, Lữ đoàn 112 và các căn cứ của Lữ đoàn 12 của SAA ở Tỉnh Daraa.[40] IAF cũng nhắm vào các địa điểm quân sự, doanh trại và kho tên lửa của SAA, cũng như các địa điểm không xác định của Hezbollah ở khu vực Qalamoun phía bắc Damascus.[41] Các quan chức Israel nói với Axios vào ngày 9 tháng 12 rằng IAF đã nhắm vào các cơ sở là một phần của chương trình vũ khí hóa học và tên lửa đạn đạo của chế độ Syria để “đảm bảo các hệ thống vũ khí chiến lược không rơi vào tay kẻ xấu”.[42]
Sự sụp đổ của chế độ Assad đã phơi bày những rạn nứt giữa Iran và Iraq. Bộ trưởng Ngoại giao Iran Abbas Araghchi đã “ngạc nhiên” trong chuyến thăm Baghdad vào ngày 6 tháng 12 khi chính phủ liên bang Iraq từ chối gửi lực lượng tới Syria để bảo vệ chế độ Assad, theo một quan chức Iraq giấu tên phát biểu với tờ Washington Post vào ngày 9 tháng 12.[43] Quan chức này tuyên bố rằng Araghchi cho rằng chính phủ liên bang Iraq sẽ ủng hộ Assad như đã từng làm trong Nội chiến Syria.[44] Các quan chức an ninh cấp cao của Iraq, bao gồm Chủ tịch Ủy ban Động viên Nhân dân Faleh al Fayyadh, đã nhấn mạnh trong những ngày gần đây rằng cuộc xung đột ở Syria là một “vấn đề nội bộ”.[45] Một số nhà lãnh đạo dân quân Iraq được Iran hậu thuẫn, bao gồm Tổng thư ký Tổ chức Badr Hadi al Ameri, dường như phản đối lập trường của chính phủ Iraq và kêu gọi các chiến binh củng cố SAA và không chờ “Baghdad leo thang” chống lại các lực lượng đối lập.[46]
Iran đang cố gắng định hình lại vai trò của mình trong Nội chiến Syria để tái lập ảnh hưởng trong chính phủ Syria mới. Một quan chức cấp cao của Iran nói với Reuters vào ngày 9 tháng 12 rằng Iran đã mở liên lạc trực tiếp với các phiến quân Syria không xác định để “ngăn chặn quỹ đạo thù địch” giữa hai nước.[47] Một quan chức khác tuyên bố rằng Iran muốn xây dựng mối quan hệ với “những người trong các nhóm cầm quyền mới của Syria có quan điểm gần hơn với [quan điểm của Iran]”, mặc dù các nhóm đối lập cụ thể vẫn chưa rõ ràng. “Mối quan tâm chính” của Iran là người kế nhiệm Assad có thể khiến Syria tránh xa ảnh hưởng của Iran, chứng tỏ rằng các quan chức Iran vẫn lo ngại về yêu cầu tái lập ảnh hưởng của Iran tại Syria. Các quan chức chủ chốt của Iran, bao gồm bộ trưởng ngoại giao và chủ tịch quốc hội, gần đây đã cố gắng định hình lại vai trò của Iran trong cuộc chiến. Bộ trưởng ngoại giao Iran tuyên bố rằng Iran luôn ủng hộ “đối thoại” với các lực lượng đối lập, nhưng rất khó có khả năng Iran sẽ ủng hộ các cuộc đàm phán sẽ trao cho Assad hoặc một diễn viên ủng hộ Iran dễ bảo một vai trò phụ thuộc vào bất kỳ tổ chức đối lập nào.[48] Chủ tịch quốc hội Iran đã sai lầm khi tuyên bố rằng Iran chỉ can thiệp để chống lại ISIS, chứ không phải các nhóm phiến quân.[49] Iran đã phát động một nỗ lực chung để duy trì quyền lực của Assad và duy trì lực lượng của mình ở Syria ngay sau khi cuộc nội chiến Syria bắt đầu vào năm 2011.[50] Nỗ lực này đòi hỏi Iran phải chống lại ISIS, nhưng Iran cũng chống lại mọi mối đe dọa đối với chế độ của Assad, bao gồm cả phe đối lập.
Nỗ lực này của Iran khó có thể thành công, ít nhất là trong tương lai gần. Lãnh đạo HTS Abu Mohammed al Jolani tuyên bố vào ngày 9 tháng 12 rằng chiến thắng của lực lượng đối lập Syria sẽ chấm dứt vai trò của Syria như một “sân chơi cho tham vọng của Iran, lan truyền chủ nghĩa giáo phái và kích động tham nhũng”, phản ánh sự phẫn nộ sâu sắc đối với ảnh hưởng của Iran ở Syria.[51]
Các thành viên của lực lượng vũ trang Iran và các nhà hoạch định chính sách Iran ngày càng thất vọng với cách Iran xử lý sự sụp đổ của Chế độ Assad. Các nhà quan sát Iran đã lưu ý rằng Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo (IRGC) và các thành viên Basij chỉ trích việc Iran không can thiệp quyết liệt hơn vào Syria để hỗ trợ Assad chống lại cuộc tấn công bất ngờ của phe đối lập, trích dẫn các kênh truyền thông của IRGC và các cuộc phỏng vấn với các thành viên IRGC.[52] Một thành viên IRGC tuyên bố rằng Syria “rất quan trọng” đối với Trục kháng chiến, và “bỏ rơi” Assad là “sự phản bội” sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng cho Iran.[53] Một thành viên khác tuyên bố rằng “[thanh niên IRGC] sẽ không quên sự hèn nhát của những người ra quyết định.”[54] Nghị sĩ Iran Mohammad Manan Raisi tuyên bố rằng “sau khi hy sinh sáu nghìn liệt sĩ và chi hàng tỷ toman, chúng tôi đã trao trả Syria [chỉ trong một tuần].”[55] Những tuyên bố này cho thấy sự bất mãn trong nội bộ Iran về việc nước này không ủng hộ chế độ Syria, làm dấy lên mối lo ngại về khả năng duy trì ảnh hưởng của Iran thông qua Trục kháng chiến. Những sự thất vọng này – nếu chúng trở nên dữ dội trong các cơ quan an ninh và các nhà lãnh đạo chủ chốt của Iran – có thể dẫn đến việc loại bỏ các chỉ huy quân sự cấp cao của Iran, bao gồm cả trong IRGC.
Những điểm chính cần ghi nhớ:
Thành lập Chính phủ chuyển tiếp Syria: Hayat Tahrir al Sham (HTS) đang thành lập một chính phủ chuyển tiếp và hòa giải với chế độ Syria cũ và các thành viên của Quân đội Ả Rập Syria (SAA). HTS có thể đang cố gắng cải thiện hình ảnh của mình trong mắt người dân Syria và cộng đồng quốc tế bằng cách định hình mình là một tổ chức tận tụy xây dựng một nhà nước Syria đa nguyên.
Đông Bắc Syria: Lực lượng Dân chủ Syria (SDF) do người Kurd kiểm soát và được Hoa Kỳ hậu thuẫn có thể phải đối mặt với nhiều thách thức hơn trong việc quản lý các khu vực Ả Rập ở đông bắc Syria do sự nổi lên của chính phủ chuyển tiếp do HTS lãnh đạo như một giải pháp thay thế khả thi cho SDF. Quân đội Quốc gia Syria (SNA) do Thổ Nhĩ Kỳ hậu thuẫn cũng đang tấn công SDF khi SDF đấu tranh với bất đồng chính kiến nội bộ.
I srael tại Syria: Lực lượng Phòng vệ Israel (IDF) tiếp tục thiết lập vùng đệm ở Syria dọc theo Cao nguyên Golan vào ngày 9 tháng 12. Không quân IDF tiếp tục tiến hành các cuộc không kích nhằm vào các địa điểm cũ của SAA và Hezbollah Lebanon tại Syria vào ngày 9 tháng 12.
Iraq và Iran ở Syria: Sự sụp đổ của chế độ Assad đã phơi bày những rạn nứt giữa Iran và Iraq. Bộ trưởng Ngoại giao Iran Abbas Araghchi đã “ngạc nhiên” trong chuyến thăm Baghdad vào ngày 6 tháng 12 khi chính phủ liên bang Iraq từ chối gửi lực lượng đến Syria để bảo vệ chế độ Assad.
Chính sách của Iran đối với Syria: Iran đang cố gắng định hình lại vai trò của mình trong Nội chiến Syria để tái lập ảnh hưởng trong chính phủ mới của Syria.
Phản ứng của Iran trước sự sụp đổ của Assad: Các thành viên trong lực lượng vũ trang Iran và các nhà hoạch định chính sách Iran ngày càng thất vọng với cách Iran xử lý sự sụp đổ của chế độ Assad.
Dải Gaza:
Mục tiêu của Trục kháng cự:
Làm xói mòn ý chí của giới chính trị và công chúng Israel trong việc duy trì các hoạt động rà phá bom mìn ở Dải Gaza
Tái lập Hamas làm chính quyền quản lý ở Dải Gaza
Sư đoàn 162 của IDF tiếp tục các hoạt động rà phá ở phía bắc Dải Gaza vào ngày 9 tháng 12. Một nhà báo Palestine đã báo cáo về tiếng súng từ các phương tiện của Israel ở Jabalia.[56] IDF đã mở rộng một phần các hoạt động rà phá của mình ở Beit Lahia, theo hình ảnh vệ tinh có sẵn trên thị trường thu được vào ngày 9 tháng 12 và tuyên bố của một nhà báo Palestine rằng IDF đã phá hủy cơ sở hạ tầng ở đó.[57] Hình ảnh vệ tinh có sẵn trên thị trường thu được vào ngày 9 tháng 12 cho thấy IDF cũng đã mở rộng hoạt động rà phá của mình ở các khu vực phía đông trại tị nạn Jabalia. Lữ đoàn Tử đạo al Aqsa đã nã pháo vào lực lượng Israel ở Jabalia vào ngày 9 tháng 12.[58]
Hamas đã bắn tên lửa chống tăng vào một xe bọc thép chở quân của IDF ở Jabalia, phía bắc Dải Gaza, vào ngày 9 tháng 12. Cuộc tấn công đã giết chết ba binh sĩ Israel thuộc Lữ đoàn bộ binh 84 (Sư đoàn 162) và làm bị thương 18 binh sĩ khác được trực thăng sơ tán.[59] Một cuộc điều tra của IDF cho thấy những người lính đang lên xe bọc thép chở quân để trở về Israel thì Hamas bắn tên lửa chống tăng vào chiếc xe.[60] IDF đã bắn trả, nhưng không rõ liệu lực lượng Israel có giết chết các chiến binh Hamas hay không.
Lực lượng dân quân Palestine tuyên bố đã thực hiện ba cuộc tấn công nhằm vào lực lượng Israel dọc theo Hành lang Netzarim vào ngày 9 tháng 12. [61] Lực lượng dân quân Palestine đã bắn tên lửa và đạn cối nhằm vào trụ sở IDF và các vị trí pháo binh dọc theo Hành lang Netzarim.
Lực lượng dân quân Palestine đã kích nổ một thiết bị nổ tự chế (IED) nhắm vào một xe bọc thép chở quân của IDF ở phía đông thành phố Rafah vào ngày 9 tháng 12.[62]
Bờ Tây
Mục tiêu của Trục kháng cự:
Thiết lập Bờ Tây như một mặt trận khả thi chống lại Israel
Một lời đe dọa ngầm của tổ chức Thánh chiến Hồi giáo Palestine (PIJ) vào ngày 6 tháng 12 nhằm vào các tòa nhà chính phủ của Chính quyền Palestine (PA) ở Jenin có khả năng đã kích hoạt một hoạt động chống khủng bố của PA tại trại tị nạn Jenin vào ngày 9 tháng 12.[63] Lực lượng an ninh PA đã bắt giữ một chiến binh PIJ ở Jenin vào ngày 5 tháng 12, điều này có khả năng khiến PIJ đưa ra lời đe dọa chống lại PA.[64] PIJ đã cảnh báo vào ngày 7 tháng 12 rằng người Palestine không nên tiếp cận các tòa nhà và văn phòng chính phủ do PA điều hành trong những ngày sau ngày 7 tháng 12, cho rằng PIJ đang lên kế hoạch hoạt động quân sự xung quanh hoặc nhắm vào các cơ sở này.[65] PIJ cũng đã tịch thu một chiếc xe jeep của PA trong những ngày gần đây, có thể liên quan đến âm mưu tấn công. PA đã đáp trả bằng cách tiến hành một cuộc đột kích bằng cách sử dụng các đơn vị PA tinh nhuệ và xe bọc thép vào ngày 9 tháng 12, có lẽ là để phá vỡ kế hoạch của PIJ.[66] PIJ đã giao chiến với lực lượng PA, bao gồm cả việc kích nổ một “quả bom xe” khiến một binh sĩ PA bị thương.[67] Lực lượng an ninh PA đã bắt giữ một số chiến binh Palestine và tháo dỡ các thiết bị nổ tự chế trong khi hoạt động tại trại tị nạn Jenin. Lực lượng an ninh PA đã bắt giữ một số chiến binh, tháo dỡ các thiết bị nổ tự chế được cài trên đường cao tốc và thu giữ vũ khí của dân quân, bao gồm một bệ phóng tên lửa tự chế nhắm vào Israel, ở phía bắc Bờ Tây trong những tháng gần đây.[68] Hoạt động của PA tại Jenin đáng chú ý vì PA đã không hoạt động tại trại tị nạn Jenin trong nhiều năm, theo một phóng viên Đài phát thanh Quân đội Israel.[69]
Bắc Israel và Lebanon
Mục tiêu của Hezbollah ở Lebanon:
Kết thúc các hoạt động của Israel ở Dải Gaza
Sống sót sau Chiến tranh ngày 7 tháng 10 với tư cách là một tổ chức chính trị và quân sự có năng lực kiểm soát Lebanon
Truyền thông Liban đưa tin rằng lực lượng Israel đã đào một chiến hào dọc theo con đường nối Tal Nahas, phía bắc Kfar Kila, với Wazzani ở đông nam Liban vào ngày 9 tháng 12.[70] Truyền thông nhà nước Liban đưa tin rằng một xe tăng IDF cũng ở gần Tal Nahas vào ngày 3 tháng 12.[71]
Lực lượng Israel vẫn tiếp tục hoạt động gần Maroun al Ras kể từ lần cắt dữ liệu cuối cùng của CTP-ISW vào ngày 8 tháng 12. Các phương tiện truyền thông liên kết với Hezbollah đưa tin vào ngày 9 tháng 12 rằng IDF đã phá hủy cơ sở hạ tầng dân sự ở Maroun al Ras.[72] Các phương tiện truyền thông Lebanon đưa tin rằng IDF đã pháo kích và bắn vũ khí nhỏ vào các mục tiêu ở Bint Jbeil, phía bắc Maroun al Ras, kể từ lần cắt dữ liệu cuối cùng của CTP-ISW.[73]
Hình ảnh định vị địa lý được đăng tải vào ngày 9 tháng 11 cho thấy lực lượng Israel đã mở rộng hoạt động rà phá giữa Marwahin và Ramyeh ở phía tây nam Lebanon. Phương tiện truyền thông Lebanon đưa tin về vụ nổ súng của IDF ở Ramyeh vào ngày 6 tháng 12.[74]
Phương tiện truyền thông Lebanon đưa tin về cuộc pháo kích của Israel nhằm vào Majdal Zoun và Zebqine, tây nam Lebanon, vào ngày 9 tháng 12.[75] Các lực lượng Israel đã hoạt động ở phía nam và phía tây Majdal Zoun và Zebqine tại Chama và al Bayyada kể từ ngày 15 tháng 11.[76]
Bốn binh lính Israel đã vô tình kích nổ một đường hầm của Hezbollah mà các kỹ sư Israel đã gài thuốc nổ trước đó ở Labbouneh, tây nam Lebanon, vào ngày 9 tháng 12.[77] Vụ nổ đã làm bị thương một số binh lính Israel khác. Một cuộc điều tra ban đầu của IDF cho thấy rằng lực lượng Israel đã vô tình gây ra vụ nổ đầu tiên, gây ra các vụ nổ thứ cấp do một kho vũ khí của Hezbollah trong đường hầm.[78]
Phương tiện truyền thông Lebanon đưa tin về các cuộc không kích của Israel tại Bint Jbeil và gần Saf al Hawa, phía bắc Bint Jbeil, vào ngày 9 tháng 12.[79] IDF chưa bình luận về các báo cáo này cho đến thời điểm viết bài này. IDF trước đây đã tiến hành các cuộc không kích ở miền nam Lebanon kể từ khi lệnh ngừng bắn có hiệu lực vào ngày 27 tháng 11 để nhắm vào các chiến binh Hezbollah hành động vi phạm lệnh ngừng bắn.[80]
Bộ Tư lệnh Mặt trận Nội địa Israel đã dỡ bỏ các hạn chế đối với một số cộng đồng ở Cao nguyên Golan do Israel kiểm soát vào ngày 8 tháng 12. [81]
Các đại diện từ UNIFIL, Pháp, Hoa Kỳ, Lực lượng vũ trang Liban (LAF) và Lực lượng phòng vệ Israel (IDF) đã họp tại Naqoura, tây nam Liban vào ngày 9 tháng 12 để phối hợp các nỗ lực giám sát lệnh ngừng bắn. [82] Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Beirut thông báo các bên sẽ họp thường xuyên.
IDF đã phủ nhận các tuyên bố rằng tổ chức định cư Do Thái “Northern Awakening” đã tạo ra một tiền đồn ở Maroun al Ras, tây nam Lebanon, vào ngày 8 tháng 12.[83] IDF cho biết các bức ảnh của nhóm này được chụp bên trong lãnh thổ Israel và vi phạm lệnh Khu vực quân sự đóng cửa của IDF. Một phóng viên Đài phát thanh Quân đội Israel đã đưa tin rằng những người định cư có ý định thành lập một khu định cư Do Thái ở Lebanon.[84] Một nhà phân tích người Israel đã định vị địa lý các hình ảnh và tuyên bố các bức ảnh được chụp cách lãnh thổ Lebanon 70 mét.[85]
Iran và Trục kháng cự
Houthis đã tiến hành một số cuộc tấn công nhằm vào Israel trong khoảng thời gian từ ngày 7 đến ngày 9 tháng 12. IDF đã chặn một tên lửa được phóng từ Yemen trước khi nó bay vào lãnh thổ Israel vào ngày 7 tháng 12.[86] Người phát ngôn quân đội Houthi Yahya Sarea tuyên bố rằng Houthis đã phóng một số lượng máy bay không người lái không xác định nhắm vào “một mục tiêu quan trọng” ở miền nam Israel khi hợp tác với Lực lượng kháng chiến Hồi giáo ở Iraq vào ngày 8 tháng 12.[87] Sarea cũng tuyên bố rằng Houthis đã phóng một máy bay không người lái nhắm vào một mục tiêu “nhạy cảm” của Israel ở Yavne, Ashdod, vào ngày 9 tháng 12.[88] IDF xác nhận rằng một máy bay không người lái từ Yemen đã đâm vào một tòa nhà ở Yavne và không gây ra thương vong. IDF nói thêm rằng máy bay không người lái đã kích hoạt báo động quá muộn để IDF có thể chặn máy bay không người lái.[89]
Truyền thông chống Houthi đưa tin rằng Đại sứ Houthi tại Syria Abdulmalik al Murtada đã trốn sang Iraq từ Syria vào ngày 7 tháng 12. [90] Truyền thông chống Houthi tuyên bố rằng Murtada, còn được gọi là Abu Talib Sufyan, đã đại diện cho Houthi trong vài tháng qua tại một phòng điều hành của Trục kháng chiến giữa Syria, Iraq và Hezbollah. Các nguồn tin không xác định nói với truyền thông chống Houthi rằng Murtada đang chuẩn bị gia nhập lực lượng Hezbollah ở miền nam Lebanon trước khi lệnh ngừng bắn giữa Israel và Lebanon có hiệu lực vào ngày 27 tháng 11. Việc sơ tán Murtada là một phần của cuộc sơ tán rộng rãi hơn các lực lượng được Iran hậu thuẫn khỏi Syria. Các nguồn tin Houthi nói với một nhà báo Yemen rằng hàng chục thành viên có liên hệ với Houthi đã rời Syria đến Lebanon qua al Qusayr, Tỉnh Hama, vào ngày 7 tháng 12. [91] Truyền thông Iraq đưa tin rằng từ 2.500 đến 2.700 cựu binh sĩ SAA và nhân viên chế độ đã chuyển đến Iraq vào ngày 7 tháng 12. [92] Iran cũng đã tiến hành sơ tán khẩn cấp các nhân viên ngoại giao và sĩ quan quân đội của mình khỏi Damascus vào ngày 6 tháng 12. [93]
Văn phòng Kiểm soát Tài sản Nước ngoài (OFAC) của Bộ Tài chính Hoa Kỳ đã trừng phạt Ủy ban Quốc gia về Các vấn đề Tù nhân Houthi và người lãnh đạo Abdulqader al Murtada vì những vi phạm nhân quyền nghiêm trọng. [94] OFAC báo cáo rằng ủy ban này đã giám sát việc tra tấn các cựu nhân viên Đại sứ quán Hoa Kỳ, nhân viên Liên hợp quốc, nhân viên nhân đạo và nhà báo được tuyển dụng tại địa phương.
Bản cập nhật Iran cung cấp thông tin chi tiết về các hoạt động của Iran và do Iran tài trợ ở nước ngoài làm suy yếu sự ổn định của khu vực và đe dọa các lực lượng và lợi ích của Hoa Kỳ. Bản cập nhật cũng đề cập đến các sự kiện và xu hướng ảnh hưởng đến sự ổn định và quá trình ra quyết định của chế độ Iran. Dự án Mối đe dọa quan trọng (CTP) tại Viện Doanh nghiệp Hoa Kỳ và Viện Nghiên cứu Chiến tranh (ISW) cung cấp các bản cập nhật này thường xuyên dựa trên các sự kiện trong khu vực.
CTP-ISW định nghĩa “Trục kháng cự” là liên minh phi truyền thống mà Iran đã vun đắp ở Trung Đông kể từ khi Cộng hòa Hồi giáo lên nắm quyền vào năm 1979. Liên minh xuyên quốc gia này bao gồm các tác nhân nhà nước, bán nhà nước và phi nhà nước hợp tác để bảo vệ lợi ích chung của họ. Tehran coi mình vừa là một phần của liên minh vừa là người lãnh đạo. Iran cung cấp cho các nhóm này các mức hỗ trợ tài chính, quân sự và chính trị khác nhau để đổi lấy một số mức độ ảnh hưởng hoặc kiểm soát đối với các hành động của họ. Một số là các đại diện truyền thống phản ứng rất cao với chỉ đạo của Iran, trong khi những người khác là đối tác mà Iran có ảnh hưởng hạn chế hơn. Các thành viên của Trục kháng cự được thống nhất bởi các mục tiêu chiến lược lớn của họ, bao gồm làm xói mòn và cuối cùng là trục xuất ảnh hưởng của Hoa Kỳ khỏi Trung Đông, phá hủy nhà nước Israel hoặc cả hai. Theo đuổi các mục tiêu này và hỗ trợ Trục kháng cự cho các mục đích đó đã trở thành nền tảng của chiến lược khu vực của Iran.
Các phóng viên của tờ The New York Times đã vào Syria vào thứ Hai và phát hiện ra tàn tích của chế độ cai trị áp bức của cựu Tổng thống Bashar al-Assad.
Với sự sụp đổ của Tổng thống Bashar al-Assad của Syria, Vladimir V. Putin đã phải chịu một trong những thất bại địa chính trị lớn nhất trong suốt một phần tư thế kỷ cầm quyền của mình.Nghe bài viết này · 8:29 phút Tìm hiểu thêm