William A. Galston
Ngày 6 tháng 11 năm 2024
- Nếu kết quả thăm dò ý kiến cử tri là chính xác, Trump đã có những bước tiến đáng kể trong cộng đồng người Mỹ gốc Latinh và người Mỹ gốc Phi, đặc biệt là nam giới.
- Đánh giá của công chúng về thành tích của Biden trong hai vấn đề cốt lõi – lạm phát và nhập cư – là cực kỳ tiêu cực, và Harris cũng thừa hưởng sự không tán thành này.
- Tỷ lệ phiếu bầu của phụ nữ chỉ tăng không đáng kể so với mức năm 2020 và tỷ lệ phụ nữ đi bỏ phiếu của Harris không tăng so với mức của Biden năm 2020.
Được bao quanh bởi các thành viên gia đình và những người ủng hộ, Donald Trump có bài phát biểu chấp nhận chiến thắng tại Bữa tiệc Đêm bầu cử của ông tại Trung tâm Hội nghị Quận Palm Beach sau khi được bầu làm Tổng thống thứ 47 của Hoa Kỳ vào ngày 5 tháng 11 năm 2024. USA TODAY NETWORK qua Reuters Connect
Trump đã giành chiến thắng cho cá nhân mình trong cuộc bầu cử năm 2024, giành chiến thắng áp đảo ở tất cả các tiểu bang dao động, cải thiện tỷ lệ phiếu bầu của mình ở hầu hết mọi nơi và—không giống như chiến thắng năm 2016—ông đã đạt được đa số phiếu phổ thông. Ngoài ra, ông đã dẫn dắt Đảng Cộng hòa giành được đa số phiếu bầu tại Thượng viện lớn hơn dự kiến và mặc dù vẫn còn nhiều cuộc đếm phiếu Hạ viện chưa được công bố, nhưng đa số tại Hạ viện cũng có thể mở rộng. Những thành quả này không chỉ là gia tăng; thực tế, chúng có thể báo hiệu một kỷ nguyên mới trong nền chính trị Hoa Kỳ.
Các nhà khoa học chính trị và sử gia sẽ dành nhiều năm để phân tích nguyên nhân và ý nghĩa của cuộc bầu cử này. Trọng tâm của tôi là trực tiếp hơn. Mặc dù dữ liệu không hoàn hảo và không đầy đủ, tôi sẽ đưa ra câu trả lời sơ bộ cho hai câu hỏi, thực sự là hai mặt của cùng một đồng xu: Tại sao Donald Trump thắng cử tổng thống năm 2024 và tại sao Kamala Harris thua?
Chiến thắng của Trump
Lý thuyết của Donald Trump về vụ việc này nhìn chung là đúng.
Ông và các nhà quản lý chiến dịch của ông tin rằng có thể xây dựng dựa trên sức mạnh ngày càng tăng của đảng Cộng hòa trong số các cử tri da trắng thuộc tầng lớp lao động để tạo ra một liên minh đa sắc tộc của tầng lớp lao động. Ông đã đúng: Nếu các cuộc thăm dò ý kiến cử tri sau khi bỏ phiếu là chính xác, ông đã đạt được những bước tiến trong cộng đồng người Mỹ gốc Latinh và người Mỹ gốc Phi Châu, đặc biệt là nam giới. Ông đã tăng tỷ lệ phiếu bầu của nam giới da đen từ 12% lên 20% và được chín điểm từ nam giới gốc Tây Ban Nha (Spanish), 54% so với 45%.
Chiến dịch tranh cử của Trump cũng tin rằng họ có thể cải thiện hiệu suất của mình trong nhóm người trẻ tuổi, và họ đã làm được—từ 35% vào năm 2020 lên 42% trong năm nay. Bằng chứng giai thoại cho thấy rằng phần lớn mức tăng này phản ánh sự chuyển dịch sang Trump trong nhóm thanh niên. Trump đã dành nhiều thời gian cho các podcast, chẳng hạn như podcast của Joe Rogan, có đối tượng khán giả chính là nhóm người khó tiếp cận này (trẻ tuổi).
Sau cuộc bầu cử sơ bộ của Đảng Cộng hòa, lực lượng Trump phải đối mặt với một lựa chọn: Họ có thể điều chỉnh thông điệp của mình để tiếp cận những người ủng hộ thất vọng của Nikki Haley, người đã điều hành một chiến dịch bảo thủ theo truyền thống của Reagan, hoặc họ có thể tiếp tục kêu gọi toàn lực đối với cơ sở của Đảng Cộng hòa trong khi tận hưởng sự ủng hộ miễn cưỡng của đối thủ bị đánh bại của mình. Họ đã chọn hướng đi sau và giành chiến thắng trong canh bạc rằng đảng sẽ đoàn kết xung quanh họ. Donald Trump đã nhận được 94% phiếu bầu của Đảng Cộng hòa và như một phần thưởng, đã giảm lợi thế của Đảng Dân chủ trong số những người Độc lập từ chín điểm vào năm 2020 xuống còn năm điểm trong năm nay.
Các lựa chọn chiến thuật của chiến dịch Trump đã được đền đáp.
Ba lựa chọn quan trọng. Đầu tiên: Tin rằng mối quan hệ cá nhân sâu sắc của Trump với những người ủng hộ ông sẽ thực hiện hầu hết công việc huy động, chiến dịch đã quyết định không đầu tư mạnh vào việc tổ chức vận động bỏ phiếu truyền thống và thay vào đó chuyển giao cho các tổ chức hỗ trợ. Mặc dù chiến dịch của Harris đã quảng cáo lợi thế của mình trong “trò chơi mặt đất” (ground game), nhưng có rất ít bằng chứng cho thấy nó tạo ra nhiều sự khác biệt.
Thứ hai: Chiến dịch tranh cử của Trump cho rằng lập trường của Harris về các vấn đề chuyển giới là Willie Horton của năm 2024 và đầu tư mạnh vào các quảng cáo tiêu cực thống trị sóng phát thanh khắp miền Nam. 1 Bằng chứng giai thoại cho thấy chiến dịch này đã làm suy yếu nỗ lực của Harris nhằm xây dựng hình ảnh mình là một ứng cử viên trung tả có lý lẽ thông thường thay vì là một sứ giả từ San Francisco.
Thứ ba: Donald Trump đã chọn điều chỉnh lập trường của mình về phá thai bằng cách tuyên bố ngay từ đầu rằng mỗi tiểu bang nên tự quyết định vấn đề này và sau đó tăng gấp đôi bằng cách tuyên bố phủ quyết lệnh cấm phá thai trên toàn quốc. Nhiều kẻ thù lâu năm của phá thai đã thất vọng, và một số thì phẫn nộ. Tuy nhiên, Trump không phải trả giá, giành được 81% phiếu bầu của người da trắng theo đạo Tin lành—gần như không thay đổi so với bốn năm trước.
Sự thất bại của Harris
Chiến dịch tranh cử của Harris luôn gặp khó khăn.
Bà từng là phó tổng thống của một tổng thống có tỷ lệ ủng hộ giảm mạnh vào giữa năm đầu tiên tại nhiệm và không bao giờ phục hồi. Đánh giá của công chúng về hiệu suất của ông đối với hai vấn đề cốt lõi—lạm phát và nhập cư—là cực kỳ tiêu cực, và Harris đã thừa hưởng sự không tán thành này khi Joe Biden từ bỏ nhiệm kỳ thứ hai.
Việc Biden chờ quá lâu để rời khỏi cuộc đua cũng gây bất lợi cho Harris. Quyết định chậm trễ của tổng thống đã tước đi cơ hội của bà để làm sắc nét lập luận của mình trong cuộc chiến sơ bộ và rút ngắn thời gian bà phải giới thiệu bản thân với cử tri. Bà đã làm tốt nhất có thể trong hoàn cảnh này bằng cách nhanh chóng thống nhất đảng và xây dựng trên bộ máy chiến dịch của Biden thay vì bắt đầu từ con số 0, nhưng bà không bao giờ hoàn toàn vượt qua được những khó khăn phát sinh từ thời gian biểu của Biden.
Lý thuyết của Harris về vụ việc này có sai sót. Khi xem xét các ví dụ từ cuộc bầu cử năm 2022, bà cho rằng việc đưa quyền sinh sản vào trọng tâm chương trình nghị sự sẽ huy động được lực lượng phụ nữ tức giận và bỏ phiếu với số lượng kỷ lục. Điều này đã không xảy ra. Tỷ lệ phụ nữ trong tổng số phiếu bầu chỉ tăng không đáng kể so với mức năm 2020 và tỷ lệ phụ nữ đi bỏ phiếu của Harris không tăng so với mức năm 2020 của Biden. Thật khó để đánh giá mức độ nhấn mạnh vào phá thai này đã góp phần như thế nào vào thành tích kém cỏi của Harris đối với nam giới – chỉ 43%, giảm so với 48% của Biden vào năm 2020 – nhưng nó không thuyết phục họ rằng một chính quyền Harris sẽ nhạy cảm với những lo ngại của họ.
Lập luận kết thúc của bà—rằng Donald Trump gây ra mối nguy hiểm rõ ràng và hiện hữu đối với nền dân chủ—cũng chẳng khá hơn là bao. Điều này xảy ra một phần vì nhiều đảng viên Cộng hòa và Độc lập coi Harris và đảng Dân chủ là mối đe dọa thực sự đối với nền dân chủ, và cũng vì cáo buộc không đưa ra thông tin mới nào có thể tác động đến những cử tri chưa quyết định. Donald Trump có thể là ứng cử viên nổi tiếng nhất trong lịch sử hiện đại của Hoa Kỳ, khiến cho việc thay đổi quan điểm của bất kỳ ai về ông trở nên khó khăn.
Những lựa chọn chiến thuật của Harris khiến vấn đề của bà trở nên tồi tệ hơn. Đầu tiên, bà đã từ chối các cơ hội để tạo dựng một hồ sơ chính trị rõ ràng hơn. Mặc dù sự không được ưa chuộng của Biden đã gây gánh nặng cho chiến dịch của bà, nhưng bà đã từ chối tách mình khỏi ông theo bất kỳ cách nào có thể thuyết phục được những cử tri có thể thuyết phục. Tương tự như vậy, bằng cách từ chối giải thích lý do tại sao bà từ bỏ các lập trường tiến bộ về tội phạm, nhập cư, chăm sóc sức khỏe và biến đổi khí hậu, bà đã làm mờ nhận thức của công chúng về bà và mở ra cánh cửa cho cáo buộc của chiến dịch tranh cử của Trump rằng bà là một người cấp tiến thầm lặng. Nghĩ lại về chiến dịch thành công của Bill Clinton năm 1992, một số đảng viên Dân chủ hy vọng Harris sẽ có khoảnh khắc “Chị em Souljah” trong đó bà đã phá vỡ một số giáo điều chính thống của đảng để thể hiện sự độc lập của mình, nhưng điều này đã không xảy ra.
Thứ hai, quyết định của Harris tránh các cuộc phỏng vấn với giới truyền thông trong nửa đầu chiến dịch của bà đã tạo ra ấn tượng rằng bà phụ thuộc vào những phát biểu theo kịch bản và sợ phải suy nghĩ. Trả lời những câu hỏi khó có thể nâng cao danh tiếng của ứng viên về năng lực và tính cách, một lợi thế tiềm năng mà Harris và chiến dịch của bà dường như đã quên mất trong một thời gian quá dài.
Phần kết luận
Đảng Dân chủ biết rằng cuộc bầu cử sẽ rất sít sao, nhưng sự thất bại của họ có thể sẽ gây ra sự chỉ trích trước tiên và sau đó là một thời gian dài tự vấn. Giống như trường hợp sau thất bại của Michael Dukakis năm 1988, đảng sẽ buộc phải tham gia vào một cuộc tranh luận về nguyên nhân thất bại của mình, và chắc chắn sẽ là một chiến dịch sơ bộ dài và sôi nổi sẽ quyết định con đường phía trước.
Trong khi đó, Tổng thống Trump sẽ bị thách thức để thực hiện những lời hứa mà ông đã đưa ra trong chiến dịch tranh cử của mình. Người ta vẫn chưa biết liệu ông có thể áp đặt mức thuế quan lớn mà không làm tăng chi phí cho các gia đình trung bình và gây ra một đợt lạm phát khác hay không. Một điều cũng không chắc chắn nữa là liệu ông có thể dập tắt xung đột ở Ukraine và Trung Đông nhanh như ông tuyên bố trong khi vẫn giảm các cam kết toàn cầu của Hoa Kỳ hay không. Và có khả năng là việc cố gắng trục xuất hàng triệu người nhập cư hiện diện tại Hoa Kỳ có thể phản tác dụng khi tạo ra xung đột dân sự và phản ứng dữ dội trong số các cử tri gốc Latinh đã tập hợp lại vì mục đích này. Nếu ông không đáp ứng được những hy vọng mà ông đã khơi dậy, đặc biệt là ở những người ủng hộ mới đã cung cấp cho ông đa số phiếu, thì ông và đảng của ông có thể phải trả giá vào năm 2026 và sau đó.
Nng góp vai trò của mình trong việc quyết định cuộc bầu cử năm nay
Michael Hais, Morley Winograd
Ngày 30 tháng 10 năm 2024
Tác giả
William A. GalstonEzra K. Zilkha Chủ tịch và Nghiên cứu viên cao cấp – Nghiên cứu quản trị